nguồn : songtho.net
Nhà thơ TRẦN HẬU, Quê quán: Xuân Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh
Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Leningrad- LB Nga, 1978.
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Công tác tại Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam.
Tác phẩm:
	- Gió đêm(Thơ) NXB Văn hoá, Hà Nội, 1993
	- Xôn xao điều giản dị (Thơ) NXB Văn học, 2012
	Em gõ lên phím đàn
	Như gõ vào sự bất tử
	Ở đó sẽ chẳng bao giờ có anh.
	Anh viết trăm bài thơ
	Hy vọng tìm một chút vĩnh hằng
	                                    trong trái tim em
	Nhưng chắc gì đã có?
	Nên suốt đời nỗi khổ
	Vò xé lòng anh.
	Người đi để vương sợi tóc
	Ta về nhặt được nâng niu
	Nhớ thương tan vào nước mắt
	Âm thầm ai có biết đâu.
	Người đi thế là đi mãi
	Tóc xanh liễu rũ bên trời
	Nỗi đau suốt đời ở lại
	Trong lòng ta đó người ơi!
	Vẫn có câu thơ gợi tiếng khóc, nụ cười
	Sau cơm áo đời thường nghiệt ngã
	Ấy là lúc ngày bỗng tan sương giá
	Anh nhìn trời trong đáy mắt xuân sang.
	Vẫn có câu thơ thức dậy nỗi bàng hoàng
	Khi một sáng bất ngờ em thoáng hiện
	Và từ đấy lòng anh như biển
	Cứ âm thầm những con sóng không tên.
	Nhưng em cứ vô tình, thôi, em cứ là em
	Như cánh gió phù du từ kiếp trước
	Thôi anh cứ là anh, chẳng thể nào khác được
	Và chúng mình muôn thuở vẫn chia xa.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng em
	Khoảnh khắc ấy mùa thu đi vội quá
	Chưa kịp ngắm chút sắc vàng trên lá
	Đã đông rồi gió lạnh thổi mênh mang.
	Chưa kịp cầm tay, chưa kịp dỗi hờn
	Chưa kịp nói những lời tha thiết nhất
	Chưa kịp có mà em ơi đã mất
	Chút ảnh hình kỉ niệm giữ mai sau.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng nhau
	Thôi đừng nghĩ, đừng buồn, đừng mong nhớ
	Thì cứ sống như những ngày đã cũ
	Khi trong đời chưa thực có mùa thu!
	 Thời gian lặng lẽ trôi
	Tóc xanh lặng lẽ trắng
	Vòng đời lặng lẽ ngắn
	Lo âu lặng lẽ dài.
	Con cái lặng lẽ lớn
	Vợ cứ lặng lẽ già
	Bạn bè lặng lẽ vắng
	Họ hàng lặng lẽ xa.
	Nhân tình lặng lẽ cạn
	Trái tim lặng lẽ buồn
	Thuỷ chung lặng lẽ bán
	Danh vọng lặng lẽ buôn.
	Em cứ lặng lẽ ảo
	Sau những nickname hờ
	Ta cứ lặng lẽ giấu
	Nỗi đau thầm trong thơ!
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Giữa một ngày đông ngập nắng
	Quên đi mái đầu sương trắng
	Anh cười anh nói hồn nhiên
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Anh bỗng thấy mình trai trẻ
	Xôn xao bao điều giản dị
	Lâu rồi yên ngủ nơi anh.
	Gặp lại bầu trời trong xanh
	Mùa xuân trên cành lộc nhú
	Gặp lại mùa thu lá đổ
	Dát vàng lối nhỏ công viên...
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Bất chợt lìa xa mãi mãi
	Giữa thành phố này khói bụi
	Giữa cuộc đời này bơ vơ!
Trần Hậu
Lên sóng lúc 18:45 ngày 31.10.2012
nguồn : Trương Nam Hương gởi
-------------------------------------------------------------------------------------------------
*** xem thêm : Trần Hậu - một hồn thơ với bao điều giản dị
29 Tháng Tám 2013 - 4:44:00
(VOV5)- Trần Hậu được biết tới trên báo chí nhiều năm qua như một dịch giả tiếng Nga, một người giới thiệu văn hóa Nga đầy tin cậy với bạn đọc báo chí Việt. Nhưng anh cũng còn là một người-làm-thơ. Và tập sách đầu tiên anh xuất bản, là tập thơ "Xôn xao điều giản dị", do NXB Văn học ấn hành. Trân trọng gửi tới quý vị lời giới thiệu của tiến sĩ ngữ văn Nguyễn Huy Hoàng, người Việt ở Liên bang Nga về tập thơ này.
        
        
            Đôi khuyên bạc
            Lượt xem: 28104
        
        
        18/12/2014 15:22
        
            Làng bên vào đám tối nay chèo,
Nàng thấy bà đi, tất tưởi theo.
Tằm tơ kéo được đôi khuyên bạc,
Giấu giếm nay nàng mới dám đeo.
        
    
        
        
            Xây lại cuộc đời
            Lượt xem: 32246
        
        
        18/12/2014 15:21
        
            Gửi Chị Trúc
Đố chị thư nầy ai viết nhé,
Chị ơi, em bé chị đây mà!
Được tin người ấy cho em biết:
"Chị Trúc giờ đang bận chữa nhà."
        
    
        
        
            Khăn hồng
            Lượt xem: 26829
        
        
        18/12/2014 15:19
        
            (Gửi Chị)
Chị cho em chị chiếc khăn thêu,
Ý chị thương em khóc đã nhiều.
Khóc chị ngày xưa, giờ lại khóc,
Cho mình khi tắt một tình yêu...
        
    
        
        
            Anh về quê cũ
            Lượt xem: 30543
        
        
        18/12/2014 15:18
        
            Anh về quê cũ: thôn Vân
Sau khi đã biết phong trần ra sao?
Từ nay lại tắm ao đào,
Rượu đâu mà cất, thuốc lào nào phơi.
        
    
        
        
            Giọt nến hồng
            Lượt xem: 39772
        
        
        18/12/2014 15:17
        
            Giọt nến hồng gieo xuống án thư,
Ngoài nhà tiếng khách mỗi dần thưa.
Dì Hai khẽ ghé tai em dặn:
"Như thế ... từ nay ... cháu nhớ chưa?"
        
    
        
        
            Viếng hồn trinh nữ
            Lượt xem: 47398
        
        
        18/12/2014 15:16
        
            Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh,
Tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ.
Tôi thấy quanh tôi và tất cả,
Kinh thành Hà Nội chít khăn sô.
        
    
        
        
            Tết của mẹ tôi
            Lượt xem: 23931
        
        
        18/12/2014 15:15
        
            Tết đến mẹ tôi vất vả nhiều,
Mẹ tôi lo liệu đủ trăm điều.
Sân gạch tường hoa người quét lại,
Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu.
        
    
        
        
            Dối lòng
            Lượt xem: 27730
        
        
        18/12/2014 15:14
        
            Xé bao nhiêu lụa rồi
Em không cười một miệng
Đốt bao nhiêu lửa rồi
Em không lên một tiếng
        
    
        
        
            Mùa Đông đan áo
            Lượt xem: 26952
        
        
        18/12/2014 15:13
        
            Đã quyết không ... không ... được một ngày
Rồi yêu mất cả buổi chiều nay
Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá!
Không biết là mưa hay nắng đây ?
        
    
        
        
            Anh lái đò
            Lượt xem: 38331
        
        
        18/12/2014 15:11
        
            Năm xưa chở chiếc thuyền này
Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều
Để tôi mơ mãi mơ nhiều:
Tước đay se võng nhuộm điều ta đi
        
    
Hiển thị 981 - 990 tin trong 2191 kết quả