nguồn : songtho.net
Nhà thơ TRẦN HẬU, Quê quán: Xuân Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh
Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Leningrad- LB Nga, 1978.
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Công tác tại Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam.
Tác phẩm:
	- Gió đêm(Thơ) NXB Văn hoá, Hà Nội, 1993
	- Xôn xao điều giản dị (Thơ) NXB Văn học, 2012
	Em gõ lên phím đàn
	Như gõ vào sự bất tử
	Ở đó sẽ chẳng bao giờ có anh.
	Anh viết trăm bài thơ
	Hy vọng tìm một chút vĩnh hằng
	                                    trong trái tim em
	Nhưng chắc gì đã có?
	Nên suốt đời nỗi khổ
	Vò xé lòng anh.
	Người đi để vương sợi tóc
	Ta về nhặt được nâng niu
	Nhớ thương tan vào nước mắt
	Âm thầm ai có biết đâu.
	Người đi thế là đi mãi
	Tóc xanh liễu rũ bên trời
	Nỗi đau suốt đời ở lại
	Trong lòng ta đó người ơi!
	Vẫn có câu thơ gợi tiếng khóc, nụ cười
	Sau cơm áo đời thường nghiệt ngã
	Ấy là lúc ngày bỗng tan sương giá
	Anh nhìn trời trong đáy mắt xuân sang.
	Vẫn có câu thơ thức dậy nỗi bàng hoàng
	Khi một sáng bất ngờ em thoáng hiện
	Và từ đấy lòng anh như biển
	Cứ âm thầm những con sóng không tên.
	Nhưng em cứ vô tình, thôi, em cứ là em
	Như cánh gió phù du từ kiếp trước
	Thôi anh cứ là anh, chẳng thể nào khác được
	Và chúng mình muôn thuở vẫn chia xa.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng em
	Khoảnh khắc ấy mùa thu đi vội quá
	Chưa kịp ngắm chút sắc vàng trên lá
	Đã đông rồi gió lạnh thổi mênh mang.
	Chưa kịp cầm tay, chưa kịp dỗi hờn
	Chưa kịp nói những lời tha thiết nhất
	Chưa kịp có mà em ơi đã mất
	Chút ảnh hình kỉ niệm giữ mai sau.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng nhau
	Thôi đừng nghĩ, đừng buồn, đừng mong nhớ
	Thì cứ sống như những ngày đã cũ
	Khi trong đời chưa thực có mùa thu!
	 Thời gian lặng lẽ trôi
	Tóc xanh lặng lẽ trắng
	Vòng đời lặng lẽ ngắn
	Lo âu lặng lẽ dài.
	Con cái lặng lẽ lớn
	Vợ cứ lặng lẽ già
	Bạn bè lặng lẽ vắng
	Họ hàng lặng lẽ xa.
	Nhân tình lặng lẽ cạn
	Trái tim lặng lẽ buồn
	Thuỷ chung lặng lẽ bán
	Danh vọng lặng lẽ buôn.
	Em cứ lặng lẽ ảo
	Sau những nickname hờ
	Ta cứ lặng lẽ giấu
	Nỗi đau thầm trong thơ!
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Giữa một ngày đông ngập nắng
	Quên đi mái đầu sương trắng
	Anh cười anh nói hồn nhiên
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Anh bỗng thấy mình trai trẻ
	Xôn xao bao điều giản dị
	Lâu rồi yên ngủ nơi anh.
	Gặp lại bầu trời trong xanh
	Mùa xuân trên cành lộc nhú
	Gặp lại mùa thu lá đổ
	Dát vàng lối nhỏ công viên...
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Bất chợt lìa xa mãi mãi
	Giữa thành phố này khói bụi
	Giữa cuộc đời này bơ vơ!
Trần Hậu
Lên sóng lúc 18:45 ngày 31.10.2012
nguồn : Trương Nam Hương gởi
-------------------------------------------------------------------------------------------------
*** xem thêm : Trần Hậu - một hồn thơ với bao điều giản dị
29 Tháng Tám 2013 - 4:44:00
(VOV5)- Trần Hậu được biết tới trên báo chí nhiều năm qua như một dịch giả tiếng Nga, một người giới thiệu văn hóa Nga đầy tin cậy với bạn đọc báo chí Việt. Nhưng anh cũng còn là một người-làm-thơ. Và tập sách đầu tiên anh xuất bản, là tập thơ "Xôn xao điều giản dị", do NXB Văn học ấn hành. Trân trọng gửi tới quý vị lời giới thiệu của tiến sĩ ngữ văn Nguyễn Huy Hoàng, người Việt ở Liên bang Nga về tập thơ này.
        
        
            Chơi núi non nước (1)
            Lượt xem: 32406
        
        
        18/12/2014 20:25
        
            Chom chỏm trên sông đá một hòn,
Nước trôi sóng vỗ biết bao mòn?
Phơ đầu đã tự đời Bàn Cổ, (2)
Bia miệng còn đeo tiếng trẻ con.
        
    
        
        
            Tặng Đốc Hà Nam
            Lượt xem: 30117
        
        
        18/12/2014 20:24
        
            Ai rằng ông dại với ông điên,
Ông dại sao ông biết lấy tiền?
Cậy cái bảng vàng treo nhị giáp,
Khoét thằng mặt trắng (1) lấy tam nguyên (2)
        
    
        
        
            Đĩ cầu nôm (1)
            Lượt xem: 29188
        
        
        18/12/2014 20:23
        
            Thiên hạ bao giờ cho hết đĩ?
Trời sinh ra cũng để mà chơi!
Dễ mấy khi làm đĩ gặp thời,
Chơi thủng trống long dùi âu mới thích
        
    
        
        
            Di chúc (1)
            Lượt xem: 27420
        
        
        18/12/2014 20:21
        
            Kém hai tuổi xuân đầy chín chục.
Số thầy sinh phải lúc dương cùng. (2)
Đức thầy đã mỏng mòng mong,
Tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy.
        
    
        
        
            Chờ nhau
            Lượt xem: 35599
        
        
        18/12/2014 16:00
        
            Láng giềng đã đỏ đèn đâu
Chờ em ăn dập miếng giầu em sang
Đôi ta cùng ở một làng
Cùng chung một ngõ vội vàng chi anh
        
    
        
        
            Qua nhà
            Lượt xem: 27359
        
        
        18/12/2014 16:00
        
            Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa ...
(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)
        
    
        
        
            Hái mồng tơi
            Lượt xem: 37483
        
        
        18/12/2014 15:59
        
            Hoa lá quanh người lác đác rơi
Cuối vườn đeo giỏ hái mồng tơi
Mồng tơi ứa đỏ đôi tay nõn
Cô bé nhìn tay nhí nhảnh cười
        
    
        
        
            Lòng yêu đương
            Lượt xem: 34400
        
        
        18/12/2014 15:59
        
            Yêu yêu yêu mãi thế này!
Tôi như một kẻ sa lầy trong yêu
Cao bao nhiêu thấp bấy nhiêu
Một hai ba bốn năm chiều rồi... thôi
        
    
        
        
            Thôi nàng ở lại
            Lượt xem: 26919
        
        
        18/12/2014 15:58
        
            Hoa đào từng cánh rơi như tưới
Xuống mặt sân rêu những giọt buồn,
Như những tim tình tan vỡ ấy,
Nhện già giăng mắc sợi tơ đơn.
        
    
        
        
            Ngược xuôi
            Lượt xem: 24552
        
        
        18/12/2014 15:57
        
            Gió lạnh sương sa nặng hạt rồi,
Thuyền ta đậu lại bến nầy thôi.
Sáng mai xuôi ngược về đâu nhỉ ?
Nào biết về đâu kẻ ngược xuôi ! 
        
    
Hiển thị 931 - 940 tin trong 2191 kết quả