nguồn : songtho.net
Nhà thơ TRẦN HẬU, Quê quán: Xuân Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh
Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Leningrad- LB Nga, 1978.
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Công tác tại Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam.
Tác phẩm:
	- Gió đêm(Thơ) NXB Văn hoá, Hà Nội, 1993
	- Xôn xao điều giản dị (Thơ) NXB Văn học, 2012
	Em gõ lên phím đàn
	Như gõ vào sự bất tử
	Ở đó sẽ chẳng bao giờ có anh.
	Anh viết trăm bài thơ
	Hy vọng tìm một chút vĩnh hằng
	                                    trong trái tim em
	Nhưng chắc gì đã có?
	Nên suốt đời nỗi khổ
	Vò xé lòng anh.
	Người đi để vương sợi tóc
	Ta về nhặt được nâng niu
	Nhớ thương tan vào nước mắt
	Âm thầm ai có biết đâu.
	Người đi thế là đi mãi
	Tóc xanh liễu rũ bên trời
	Nỗi đau suốt đời ở lại
	Trong lòng ta đó người ơi!
	Vẫn có câu thơ gợi tiếng khóc, nụ cười
	Sau cơm áo đời thường nghiệt ngã
	Ấy là lúc ngày bỗng tan sương giá
	Anh nhìn trời trong đáy mắt xuân sang.
	Vẫn có câu thơ thức dậy nỗi bàng hoàng
	Khi một sáng bất ngờ em thoáng hiện
	Và từ đấy lòng anh như biển
	Cứ âm thầm những con sóng không tên.
	Nhưng em cứ vô tình, thôi, em cứ là em
	Như cánh gió phù du từ kiếp trước
	Thôi anh cứ là anh, chẳng thể nào khác được
	Và chúng mình muôn thuở vẫn chia xa.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng em
	Khoảnh khắc ấy mùa thu đi vội quá
	Chưa kịp ngắm chút sắc vàng trên lá
	Đã đông rồi gió lạnh thổi mênh mang.
	Chưa kịp cầm tay, chưa kịp dỗi hờn
	Chưa kịp nói những lời tha thiết nhất
	Chưa kịp có mà em ơi đã mất
	Chút ảnh hình kỉ niệm giữ mai sau.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng nhau
	Thôi đừng nghĩ, đừng buồn, đừng mong nhớ
	Thì cứ sống như những ngày đã cũ
	Khi trong đời chưa thực có mùa thu!
	 Thời gian lặng lẽ trôi
	Tóc xanh lặng lẽ trắng
	Vòng đời lặng lẽ ngắn
	Lo âu lặng lẽ dài.
	Con cái lặng lẽ lớn
	Vợ cứ lặng lẽ già
	Bạn bè lặng lẽ vắng
	Họ hàng lặng lẽ xa.
	Nhân tình lặng lẽ cạn
	Trái tim lặng lẽ buồn
	Thuỷ chung lặng lẽ bán
	Danh vọng lặng lẽ buôn.
	Em cứ lặng lẽ ảo
	Sau những nickname hờ
	Ta cứ lặng lẽ giấu
	Nỗi đau thầm trong thơ!
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Giữa một ngày đông ngập nắng
	Quên đi mái đầu sương trắng
	Anh cười anh nói hồn nhiên
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Anh bỗng thấy mình trai trẻ
	Xôn xao bao điều giản dị
	Lâu rồi yên ngủ nơi anh.
	Gặp lại bầu trời trong xanh
	Mùa xuân trên cành lộc nhú
	Gặp lại mùa thu lá đổ
	Dát vàng lối nhỏ công viên...
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Bất chợt lìa xa mãi mãi
	Giữa thành phố này khói bụi
	Giữa cuộc đời này bơ vơ!
Trần Hậu
Lên sóng lúc 18:45 ngày 31.10.2012
nguồn : Trương Nam Hương gởi
-------------------------------------------------------------------------------------------------
*** xem thêm : Trần Hậu - một hồn thơ với bao điều giản dị
29 Tháng Tám 2013 - 4:44:00
(VOV5)- Trần Hậu được biết tới trên báo chí nhiều năm qua như một dịch giả tiếng Nga, một người giới thiệu văn hóa Nga đầy tin cậy với bạn đọc báo chí Việt. Nhưng anh cũng còn là một người-làm-thơ. Và tập sách đầu tiên anh xuất bản, là tập thơ "Xôn xao điều giản dị", do NXB Văn học ấn hành. Trân trọng gửi tới quý vị lời giới thiệu của tiến sĩ ngữ văn Nguyễn Huy Hoàng, người Việt ở Liên bang Nga về tập thơ này.
        
        
            Câu đối
            Lượt xem: 41095
        
        
        18/12/2014 20:36
        
            - Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưỡng ngồi trên, nào lềnh, nào trưởng, nào ban ba, tiền làm sao đóng góp làm sao, một năm mười hai tháng thảnh thơi, cái thủ lợn nhìn thấy đà nhẵn mặt;
- Già chẳng già thì trẻ, đàn tiểu tử lau nhau đứng trước, này thơ, này phú, này đoạn một, bằng là thế trắc là thế, khuyên điểm là thế, ba vạn sáu ngàn ngày thấm thoát, con mắt gà đeo kính đã mòn tai
        
    
        
        
            Vịnh trâu già
            Lượt xem: 24544
        
        
        18/12/2014 20:34
        
            Một nắm xương khô, một nắm da
Bao nhiêu cái ách đã từng qua
Đuôi khom biếng vẫy Điền Đan hỏa
Tai nặng buồn nghe Nịnh Tử ca
        
    
        
        
            Đêm xuân thương con thiêu thân
            Lượt xem: 32885
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Giống lông cánh phận mình nho nhỏ
Chết là yên , chết chỗ quang minh
Phải chăng thảng thốt đã đành
Mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu
        
    
        
        
            Ngày xuân dặn các con (Ngày xuân răn con cháu)
            Lượt xem: 21892
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Tuổi thêm, thêm được tóc râu phờ,
Nay đã năm mươi có lẻ ba.
Sách vở ích gì cho buổi ấy,
áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già.
        
    
        
        
            Ông phỗng đá (2)
            Lượt xem: 19459
        
        
        18/12/2014 20:32
        
            Người đâu tên họ là gì?
Khéo thay chích chích chi chi (1) nực cười.
Dang tay ngửa mặt lên trời,
Hay còn lo tính sự đời chi đây?
        
    
        
        
            Lời gái góa
            Lượt xem: 38900
        
        
        18/12/2014 20:31
        
            Chàng chẳng biết gái này gái góa,
Buồn nằm suông, suông cả áo cơm.
Khéo thay cái mụ tá ơm. (1)
Đem chàng trẻ tuổi ép làm lứa đôi.
        
    
        
        
            Anh giả điếc
            Lượt xem: 34112
        
        
        18/12/2014 20:30
        
            Trong thiên hạ có anh giả điếc,
Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây!
Chẳng ai ngờ "sáng tai họ, điếc tai cày",
Lối điếc ấy sau này em muốn học.
        
    
        
        
            Vịnh tiến sĩ giấy
            Lượt xem: 31181
        
        
        18/12/2014 20:29
        
            Rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
        
    
        
        
            Bồ tiên thi (1)
            Lượt xem: 34574
        
        
        18/12/2014 20:27
        
            Chú huyện Thanh Liêm khéo giở trò,
"Bồ tiên thi" lại lấy vần bồ.
Nghênh ngang võng lọng nhờ ông sứ,
Ngọng nghẹo văn chương giở giọng ngô.
        
    
        
        
            Vịnh núi An Lão
            Lượt xem: 30595
        
        
        18/12/2014 20:26
        
            Mặt nước mênh mông nổi một hòn,
Núi già nhưng tiếng vẫn còn non, (1)
Mảnh cây thưa thớt đầu như trọc,
Ghềnh đá long lanh ngấn chửa mòn.
        
    
Hiển thị 921 - 930 tin trong 2191 kết quả