Nếu là người dưng thì tôi không có gì để nói, đằng này những người khó tính nhất trên đời lại là những người thân của tôi. Họ luôn áp đặt tôi vào một lối sống khuôn khổ. Bất cứ chuyện gì của tôi cũng bị góp ý phê bình.
Tuần trước, nhận được thư của ông ngoại, tưởng ông ngoại hỏi thăm chuyện gì, ai dè trong thư ông ngoại toàn phàn nàn tôi về chuyện cuối tháng trước tôi về quê giỗ bà ngoại mà không chào hỏi ai. Thật ra lúc bước vào nhà ngoại , tôi đã có nở một nụ cười xinh xắn và có nói một tiếng: "Ngoại" thật trìu mến, chỉ tại ông ngoại già rồi, lãng tai nên không nghe tiếng của tôi thôi. Còn các cậu, dì thì đã quen thuộc quá rồi, tôi nghĩ cần gì phải chào hỏi khách sáo! Chuyện chỉ có vậy thôi mà ngoại cũng viết thư trách móc.
Tôi có một chất giọng rất tốt, vừa lớn vừa thanh. Vả lại tôi "hơi bị" nói nhiều (con gái mà lị!) Vì vậy mỗi khi tôi cất tiếng là... oang oang cả nhà. Ông anh của tôi tuổi chưa già mà tính tình thì già trước tuổi. Mỗi khi tôi đang nói ngon trớn là ổng cắt ngang : "Mày làm ơn giảm cái miệng hifi của mày lại !", "Mày bớt nói một chút không ai nói mày câm! " hoặc thuyết moral: "Con gái lớn rồi, cần phải nói năng nhỏ nhẹ, từ tốn. Vừa lớn tiếng vừa hung dữ, không khéo bị người ta bảo là "bà chằng" hoặc "cái ống bô xe lam" thì xấu hổ lắm". Tôi không ngờ ông anh của tôi lại khó tính đến như vậy, đúng là "ông cụ non". Thật ra "lớn tiếng" cũng tốt thôi, ra đường không sợ ai ăn hiếp, có tranh luận chuyện gì hoặc... cãi lộn cũng nắm chắc phần thắng.
Mẹ tôi cũng khó tính dữ lắm. Sáng chủ nhật, khi tôi vừa định đến điểm hẹn với tụi bạn để đi chơi, mới bước đến cửa, mẹ tôi đã gọi giật ngược : "Con vào thay ngay cái áo đó. Con gái mới lớn mà ra đường mặc cái áo ngắn ngủn hở lưng hở bụng, ai coi ? Còn cái môi đỏ chót nữa, chùi ngay !". Tôi buộc lòng phải nghe theo lời mẹ. Tại mẹ tôi không biết thời trang ấy mà, người ta chẳng phải đang có mô-đen mặc áo hở rốn đó sao!
Tôi muốn đi thật nhanh khỏi căn nhà đầy những người khó tính để đến với đám bạn trẻ trung dễ chịu. Nào ngờ, khi vừa gặp tôi, bọn nó đã hùa nhau lên án tôi vì tộị... xài "giờ dây thun" : hẹn 6 giờ mà 7 giờ mới đến. Thời nay người ta cũng toàn sử dụng "giờ dây thun" đó, muốn hẹn 6 giờ thì phải nói là.... 5 giờ mới phải. Lỗi là ở tụi nó, vậy mà còn cằn nhằn với tôi. Vả lại, dù tôi có đến trễ thì cũng chỉ mới trễ có.... một giờ đồng hồ thôi mà, làm gì khắt khe quá vậy. Ðúng là những người khó tính!
Dạy con từ trong bụng mẹ
Lượt xem: 8174
16/12/2014 21:27
Loại máy này là sản phẩm mới phát minh của công ty giáo dục điện tử hoá, phụ nữ có thai đeo máy này bên mình, từng giờ từng phút được máy phát một loại tín hiệu sóng siêu âm cho cái bào thai trong bụng tiếp nhận. Máy chỉ nhỏ như bao diêm, qua một thời gian thử nghiệm đã cho kết quả tuyệt vời không tiền khoáng hậu.
Mình làm chủ mình...
Lượt xem: 7355
16/12/2014 21:23
Tàu chuyển bánh. Mi-kha-in rời sân ga. Anh lẩm bẩm: "A ha, bây giờ mình mới thực sự được làm chủ mình! Cô nàng nghĩ mình sẽ nốc rượu thì mình sẽ nốc rượu cho biết tay"...
Thư gửi bạn
Lượt xem: 8488
16/12/2014 21:22
Vừa bước vào nhà, ai cũng được phát một cái bao để lồng vào giày. Rồi chú X. dẫn cả nhà mình đi xem nhà mới của chú. Kiến trúc rất đẹp, kiểu Vinise đấy nhé. Phòng khách rộng với bộ xalông ngoại trông thật sang trọng. Nghe nói là đắt lắm.
Đi với ma mặc áo giấy
Lượt xem: 7752
16/12/2014 21:21
Bởi vì ai thu nạp một kẻ ranh ma như em đều có tội với Nhà nước. Nếu ông muốn biết tại sao, thì em xin thú thật rằng, cái tính em khó sống nổi một ngày nếu không đánh lừa ai, nếu không vơ vét bỏ túi một cái gì. Cái tác phong ấy như một chứng bệnh kinh niên ở em...
Không phải ai cũng có hạnh phúc
Lượt xem: 6845
16/12/2014 21:19
Nhưng thằng con trai tôi thì thật không may. Thật là khổ thân cho nó, nó cưới vợ không thành công một tí nào. Mà nó đào đâu ra một con bé vừa lười biếng, vừa ích kỷ như vậy chứ? Thật là bi kịch gia đình. Các bạn hãy thử tưởng tượng xem, trước đây vợ nó hoàn toàn khác...
Mảnh giấy gửi cô thư ký
Lượt xem: 6749
16/12/2014 21:19
Trước khi ra ga, cô hãy rửa hộ tôi đĩa và ly. Nếu cô không vội lắm thì hãy mang chai rượu đi đổi cho tôi. Điều chủ yếu là thông báo cho tất cả công nhân viên ngày mai, vào lúc bốn giờ, trước khi đi xem đá bóng, tôi sẽ triệu tập một cuộc họp ngắn để phổ biến về những biện pháp tăng cường kỷ luật lao động.
Bây giờ anh vui lòng chưa
Lượt xem: 7101
16/12/2014 21:18
Có gì đâu chàng trai ơi, sau một tuần lễ nữa bộ quần áo này sẽ sạch sẽ và đẹp như anh vậy. Anh phải trả hai rúp ba mươi cô-pếch. Biên lai đây. Nhưng anh đừng đánh mất nhé!
Máy ghi âm mặc váy
Lượt xem: 7454
16/12/2014 21:16
Anh có thể tưởng tượng được không, trong đời tôi chưa bao giờ xảy ra như vậy... Buổi sáng, tôi đang đi trên xe ô-tô-buýt thì lái xe bỗng dưng phanh đột ngột. Tôi bị xô ngã ngay vào lòng một người đàn ông đứng đằng trước...
Giờ cao su
Lượt xem: 10315
16/12/2014 21:15
Làm gì có chuyện ấy, ai cũng phải giữ tín nhiệm chứ. Tôi cam đoan với anh mọi người sẽ đến lúc ba rưỡi cho mà xem...
Vợ tôi sợ những gì
Lượt xem: 7585
16/12/2014 21:14
Vợ tôi sợ đủ mọi thứ trên đời này: sợ từ con ruồi, sợ bọn lưu manh, sợ đứng trên cao, sợ nước lã, sợ anh thợ chữa máy nước của khu nhà ở, sợ tối, sợ động đất, sợ nếp nhăn trên da mặt, sợ cả cái bóng của chính mình,...
Hiển thị 1 - 10 tin trong 92 kết quả