Rau đắng

Ngô Hoàng Thái

Nếu là người dưng thì tôi không có gì để nói, đằng này những người khó tính nhất trên đời lại là những người thân của tôi. Họ luôn áp đặt tôi vào một lối sống khuôn khổ. Bất cứ chuyện gì của tôi cũng bị góp ý phê bình.

Tuần trước, nhận được thư của ông ngoại, tưởng ông ngoại hỏi thăm chuyện gì, ai dè trong thư ông ngoại toàn phàn nàn tôi về chuyện cuối tháng trước tôi về quê giỗ bà ngoại mà không chào hỏi ai. Thật ra lúc bước vào nhà ngoại , tôi đã có nở một nụ cười xinh xắn và có nói một tiếng: "Ngoại" thật trìu mến, chỉ tại ông ngoại già rồi, lãng tai nên không nghe tiếng của tôi thôi. Còn các cậu, dì thì đã quen thuộc quá rồi, tôi nghĩ cần gì phải chào hỏi khách sáo! Chuyện chỉ có vậy thôi mà ngoại cũng viết thư trách móc.

Tôi có một chất giọng rất tốt, vừa lớn vừa thanh. Vả lại tôi "hơi bị" nói nhiều (con gái mà lị!) Vì vậy mỗi khi tôi cất tiếng là... oang oang cả nhà. Ông anh của tôi tuổi chưa già mà tính tình thì già trước tuổi. Mỗi khi tôi đang nói ngon trớn là ổng cắt ngang : "Mày làm ơn giảm cái miệng hifi của mày lại !", "Mày bớt nói một chút không ai nói mày câm! " hoặc thuyết moral: "Con gái lớn rồi, cần phải nói năng nhỏ nhẹ, từ tốn. Vừa lớn tiếng vừa hung dữ, không khéo bị người ta bảo là "bà chằng" hoặc "cái ống bô xe lam" thì xấu hổ lắm". Tôi không ngờ ông anh của tôi lại khó tính đến như vậy, đúng là "ông cụ non". Thật ra "lớn tiếng" cũng tốt thôi, ra đường không sợ ai ăn hiếp, có tranh luận chuyện gì hoặc... cãi lộn cũng nắm chắc phần thắng.

Mẹ tôi cũng khó tính dữ lắm. Sáng chủ nhật, khi tôi vừa định đến điểm hẹn với tụi bạn để đi chơi, mới bước đến cửa, mẹ tôi đã gọi giật ngược : "Con vào thay ngay cái áo đó. Con gái mới lớn mà ra đường mặc cái áo ngắn ngủn hở lưng hở bụng, ai coi ? Còn cái môi đỏ chót nữa, chùi ngay !". Tôi buộc lòng phải nghe theo lời mẹ. Tại mẹ tôi không biết thời trang ấy mà, người ta chẳng phải đang có mô-đen mặc áo hở rốn đó sao!

Tôi muốn đi thật nhanh khỏi căn nhà đầy những người khó tính để đến với đám bạn trẻ trung dễ chịu. Nào ngờ, khi vừa gặp tôi, bọn nó đã hùa nhau lên án tôi vì tộị... xài "giờ dây thun" : hẹn 6 giờ mà 7 giờ mới đến. Thời nay người ta cũng toàn sử dụng "giờ dây thun" đó, muốn hẹn 6 giờ thì phải nói là.... 5 giờ mới phải. Lỗi là ở tụi nó, vậy mà còn cằn nhằn với tôi. Vả lại, dù tôi có đến trễ thì cũng chỉ mới trễ có.... một giờ đồng hồ thôi mà, làm gì khắt khe quá vậy. Ðúng là những người khó tính!

Các tác phẩm khác

Đầu bếp có bằng cấp Lượt xem: 3492
16/12/2014 19:46
Dạo bước trên phố, tự nhiên cảm thấy bụng đói thì vừa lúc tôi bước gần đến một nhà hàng đặc sản. Một năm trước, tôi đã có dịp thưởng thức tại đây món gà tần hạt sen thơm tho béo ngậy, cho đến nay vẫn không thể nào quên...

Cái chân biết hát Lượt xem: 3490
16/12/2014 19:45
Tôi có một ông bác tên là Hécbéc Giêm. Bác tôi năm mươi hai tuổi, làm ở hiệu giặt ủi quần áo. Một bữa nọ, trước lễ Giáng sinh, ông trở về nhà trên một chiếc xe buýt người đông như nêm cối. Bỗng ông nghe thấy tiếng hát cất lên từ một nơi nào đó ở bên trong chiếc giày...

Ðiệp viên OX - 13 Lượt xem: 3501
16/12/2014 19:44
Y là điệp viên cỡ thượng thặng. Tên tuổi của y, ngay từ khi y còn sống, đã được ghi vào lịch sử tình báo thế giới. Quãng năm dài hoạt động ở phương Ðông đã cướp đi của y nhiều sức lực, nhưng không vì thế mà trông y mất vẻ điển trai rắn rỏi...

Bức điện Lượt xem: 4486
16/12/2014 19:42
Ở trên vừa gửi điện đến. Ngày mai, tại sân bay thành phố sẽ tổ chức một cuộc thi bay cự ly 5 nghìn mét. Tất cả công nhân viên nhà máy đều phải tham gia. Chúng ta phải tỏ tinh thần hăng hái và tính chất quần chúng của phong trào thể thao ở nhà máy chúng ta. Sẽ không chấp nhận một lý do vắng mặt nào...

Chẳng ai hiểu được Lượt xem: 3584
16/12/2014 19:41
Nhưng tôi chẳng có gì phải buồn chán cả, cuối cùng rồi tôi cũng gặp được người bạn đời như ý. Cô ấy hoàn toàn khác hẳn những cô trước. Cô ấy hiểu tôi và thường khẳng định là cần đúng mẫu người đàn ông như tôi - thông minh và thực tiễn. Tôi yêu nàng và nàng cũng vậy...

Bầu trời nức nở Lượt xem: 3551
16/12/2014 19:40
Hỡi tuổi thơ yêu dấu của ta! Con trai Aliôsa của ta. Ta kêu gọi con hãy làm trọn nghĩa vụ của mình. Con yêu quý, hãy hưởng ứng lời kêu gọi. Hãy tạm rời bỏ những thú vui với bạn bè của mình...

Anh lính Mêmét làng Êmét Lượt xem: 3539
16/12/2014 19:39
Thôi, thế là vĩnh biệt chuỗi ngày vui vẻ hồn nhiên rong chơi ngoài phố với chiếc áo phanh ngực bay phất phơ theo gió! Tôi phải thay đôi giày ngắn cổ xinh xắn, đánh xi bóng lộn bằng đôi ủng to tướng sực mùi da thô và đeo chiếc dây lưng to bự...

Bao giờ thì cưới Lượt xem: 3325
16/12/2014 19:36
"Tối nay nhất định mình sẽ hỏi anh ấy. Hoặc là cưới nhau, hoặc là chia tay nhau. Mình chờ đợi thế đủ rồi". - Nàng hạ quyết tâm. Tuy nhiên, nàng không biết phải bắt đầu bằng cách nào. Chả lẽ lại hỏi chàng "bao giờ anh định cưới em?". Ôi, hỏi như thế thì còn gì là lòng tự trọng của người con gái. Không. Nàng chẳng đời nào chịu nhún mình đến thế.

Một trận cười Lượt xem: 3087
16/12/2014 19:29
Tôi là chủ một công ty. Một hôm, tôi bỗng bốc lên quyết định làm một thực nghiệm do mình nghĩ ra. Thế là tôi liền triệu tập ngay mười mấy nhân viên của mình lại, rồi ra lệnh: "Bây giờ, các anh mỗi người hãy tự chửi rủa, hoặc nói xấu bản thân mình một câu. Tóm lại, các anh được chọn một trong hai cách đó".

Nhu nhược Lượt xem: 3686
16/12/2014 19:27
Tôi đã xin lỗi cô gia sư vì bài học tàn nhẫn vừa rồi và đưa cho cô cả 80 rúp mà cô đáng được nhận trong sự ngạc nhiên đến tột độ của cô. Cô ngượng nghịu cảm ơn và lui ra. Tôi nhìn theo cô hồi lâu và chợt nghĩ: "Trên đời này làm kẻ mạnh mới dễ làm sao!"...

Hiển thị 51 - 60 tin trong 92 kết quả