Trần Thị Ngọc Thủy
Chuyện rằng...
Ngày xưa trên mặt đất chưa có biển xanh. Thần Tình yêu bấy giờ là người duy nhất cai quản cõi đời. Thần tặng cho tâm hồn mỗi con người thứ quý giá nhất: viên ngọc tình yêu. Khi con người đánh rơi viên ngọc của mình, nó sẽ tan thành trăm nghìn mảnh. Và mỗi mảnh hóa thành một giọt nước mắt mang hương vị của nỗi đau. Chúng không mất đi mà được thần tình yêu giữ lại để làm nên những viên ngọc khác. Biển từ đó ra đời…
Thuở ấy biển chỉ có một mình. Tình yêu càng làm cho con người đớn đau, biển lại càng thêm mênh mông, càng thêm cô quạnh. Lúc đó, trên mặt đất đầy những dấu chân của tình yêu, người ta thấy một con ốc nhỏ bé và lạc lõng. Con ốc tội nghiệp loay hoay không tìm được cho mình một lối đi, chỉ biết trú sâu trong chiếc vỏ. Thần Tình yêu không còn viên ngọc nào để cho nó. Thế là người đưa nó về với biển.
Biển từ đó bỗng biếc xanh, không phải vì phép nhiệm màu nào của thần Tình yêu, chỉ vì biển đã thôi một mình. Ngày ngày có con ốc nhỏ cạnh bên nghe biển hát…
Một đêm buồn, biển nói với con ốc nhỏ rằng biển chẳng có gì cho riêng mình. Nước mắt của con người, tình yêu của con người làm nên biển. Biển không có tình yêu. Biển chỉ có tiếng hát - chỉ có linh hồn. Nhưng tiếng hát ấy, người ta chỉ nghe một khoảnh khắc nào đó trong đời, rồi quên. Và linh hồn ấy, biển có nhờ gió mang đi giữ hộ, nhưng gió mãi vui nên đã đánh rơi đâu đó giữa đất trời. Thế nên biển thấy mình vô nghĩa…
Con ốc nhỏ nghe câu chuyện của biển, nó thương lắm…
Rồi một ngày kia, biển gọi mãi, gọi mãi mà không thấy con ốc nhỏ trả lời. Thần Tình yêu bảo con ốc nhỏ đã ra đi. Biển ngỡ ngàng, con sóng ngày ngày tràn về rồi lại ra đi như chờ mong một điều gì... Biển buồn. Nhưng rồi biển cũng nguôi quên…
Câu chuyện có lẽ mất hút vào hư vô, hay tan biến đi như những bọt biển, nếu không có một ngày…
Một ngày, ở một nơi rất xa biển, có một cô bé nhặt được chiếc vỏ ốc nằm lẻ loi. Tình cờ cô bé áp chiếc vỏ ốc vào tai, và chao ôi… từ trong ấy có những thanh âm da diết vọng về.
"Sao trong chiếc vỏ ốc này lại có tiếng hát của biển hở thần Tình yêu?" – cô bé tìm gặp và tò mò hỏi Người. Thần Tình yêu kể cho cô bé nghe câu chuyện về con ốc nhỏ. Ngày ấy, con ốc nhỏ đã thỉnh cầu với Người rằng hãy cho biển được giữ lại tiếng hát. Người bảo đó là điều không thể, trừ phi… Vậy là con ốc nhỏ từ bỏ linh hồn mình để được giữ linh hồn của biển. Nó phải ra đi thật xa. Và biển sẽ mãi mãi không bao giờ biết được…
Con ốc nhỏ đã khóc thật nhiều, nước mắt của nó cũng không được trở về bên biển.
Nhưng nó biết, giờ đây, biển đã có linh hồn, và rồi biển cũng sẽ có tình yêu.
Chuyện rằng con ốc nhỏ vẫn ngàn năm mang theo linh hồn của biển…
Bí mật viên đá hình trái tim
Lượt xem: 2473
21/07/2013 21:19
Tôi - một trái tim đá! À mà không, chính xác thì tôi là viên đá hình trái tim mới đúng. Tôi có một bí mật trong trái tim đá, à lại quên, bí mật trong một cục đá hình trái tim. Tôi vừa tỉnh thức và giờ tôi muốn chia sẻ bí mật của mình như một câu truyện kể.
Trùng hợp và số phận - Câu chuyện của thầy Khủng Long
Lượt xem: 1947
21/07/2013 21:17
Truyện kể rằng, có một lớp học cuả thầy Khủng Long, lớp học ấy gần miệng một núi lửa. Thầy Khủng Long cũng kể cho các học sinh cuả thấy biết rằng, ngày xưa nơi này núi phun lửa dữ lắm, nhưng bây giờ thì hết rồi. Các bạn trong lớp lúc nghe thầy kể các bạn cũng thấy sợ sợ. Hông sợ sao được, núi lửa chớ bộ chơi sao. Vĩ đại, ghê gớm lắm bộ!
Cổ tích về sự chia xa
Lượt xem: 3172
21/07/2013 20:19
Ở một miền xa xôi nào đó rất khó tìm và ít ai biết đến, có hai người bạn chơi thân với nhau. Một người có tên là Tạm Biệt, người kia có tên là Vĩnh Biệt. Họ là một đôi thân lắm, lúc nào cũng có nhau. Hồi còn nhỏ, khi Tạm Biệt hãy còn bé xí xí, loắt choắt chập chững vào lớp Một, cô giáo xếp Tạm Biệt ngồi kế bạn Vĩnh Biệt. Từ lúc đó hai đứa là đôi bạn thân của nhau.
Ký ức gấu
Lượt xem: 2244
21/07/2013 20:15
Trong một khu rừng nọ, có một căn nhà nhỏ nằm khuất sau những rặng cây um tùm. Căn nhà ấy là mái ấm của bác thợ săn và đứa con trai nhỏ của bác. Hằng ngày, bác thợ săn vào rừng săn bắn, bỏ cậu con trai nhỏ ở nhà một mình. Cậu bé ban đầu chỉ sống quẩn quanh trong nhà, suốt ngày cậu chỉ ở trong căn nhà mà không được phép ra ngoài chơi đùa..
Chuyện của Ếch cốm
Lượt xem: 1921
21/07/2013 20:12
Trong một ao sen làng, có một chú ếch sinh sống nơi đó. Chẳng ai trong ao biết rõ lai lịch của ếch nhà ta cả, từ chị Chuồn Chuồn, đến anh chàng lăn lăng cũng chẳng thể nào biết được. Ban đầu tất cả bọn họ gọi ếch là chú Ếch xanh, nhưng một hôm chị bươm bướm bay ngang qua. Chị chê rằng tên Ếch xanh xấu lắm, chị goị ếch là Ếch cốm cho nó dễ thương! Thế là mọi người trong ao đều gọi chú ếch là chàng Ếch cốm.
Chú bé và con sò nhỏ
Lượt xem: 2341
21/07/2013 20:09
Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ 16. Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...
Vườn hoa
Lượt xem: 2136
21/07/2013 20:06
Sáng sáng ngủ dậy, Sóc và Thỏ cùng nhau ra khu vườn. Họ cùng chăm sóc, tưới tiêu. Chiều chiều sau khi đã làm xong mọi việc của ngày, cả hai lại cùng ra vườn. Họ ngồi bên nhau, nhìn ráng chiều về, nghe hơi thở của đêm, hít vào phổi những làn hương thơm của hoa cỏ trong vườn mà gió vô tình đẩy đưa. Có những chiều như vậy, Sóc và Thỏ cảm thấy hạnh phúc lắm, cái hạnh phúc bình dị giản đơn thôi, mà mấy ai có được...
Cáo và Hổ
Lượt xem: 2703
21/07/2013 20:03
Trong rừng, loài vật đang chịu một nỗi đau lớn, Đức Vua - ngài Sư Tử vĩ đại, đáng kính của chúng - vừa băng hà. Vừa chịu tang vị Vua đáng kính, muôn thú vừa phải suy tôn Hoàng Tử nhỏ, con của Vua lên làm Vua, giúp đỡ cai quản rừng già theo lời di ngôn của vị Vua già.
Vườn kỷ niệm
Lượt xem: 2457
21/07/2013 20:01
Rồi một ngày nọ, từng cơn gió to thật là to thổi ào ào hối hả, bầu trời thì tối sầm, muôn vật tỏ ra sợ hãi vô cùng. Sau cơn gió ầm ào ấy trời đổ mưa như trút nước, nước lênh láng chảy dài quẩn quanh thung lũng xanh tươi ấy, những hạt mưa to liên miên không ngớt gieo xuống những hạt nặng nhọc...
Cổ tích về Bóng Đêm
Lượt xem: 2056
21/07/2013 19:58
Một ngày mưa, khi Ánh Sáng bắt đầu le lói, cho đến khi tàn hẳn, thì mưa vẫn cứ rơi rơi hoài, chả hiểu nước đâu mà lắm thế. Đợi khi Ánh Sáng khuất xa, Bóng Đêm bước ra trong màn mưa đêm ảm đạm như thế, loanh quanh phủ đầy vạn vật, đột nhiên Bóng Đêm nghe tiếng khóc của một đứa trẻ...
Hiển thị 11 - 20 tin trong 21 kết quả