Cổ tích bây giờ
Truyện kể rằng, có một lớp học cuả thầy Khủng Long, lớp học ấy gần miệng một núi lửa. Thầy Khủng Long cũng kể cho các học sinh cuả thấy biết rằng, ngày xưa nơi này núi phun lửa dữ lắm, nhưng bây giờ thì hết rồi. Các bạn trong lớp lúc nghe thầy kể các bạn cũng thấy sợ sợ. Hông sợ sao được, núi lửa chớ bộ chơi sao. Vĩ đại, ghê gớm lắm bộ!
Lớp học cuả thầy Khủng Long thường rất đông học trò, mà đôi khi cũng vắng hoe hà. Vì mỗi khi đến mùa sinh nở hay mùa đông giá rét, dù thầy vẫn đến lớp dạy học nhưng các bạn học trò của thầy thì chỉ đến lớp lác đác vài em thôi. Mấy năm trước thầy chỉ dạy những điều căn bản cho các bạn, nhưng những năm gần đây thầy muốn thay đổi phương pháp học tập để lôi kéo các bạn đi học. Vì bao năm đứng lớp thầy nghiệm ra rằng lớp mà vắng học trò trong tim thầy buồn bã ghê lắm, thầy yêu học trò cuả thầy biết bao.
Thế là mùa hè năm ấy, thay vì tất cả các học sinh được nghỉ học, thầy Khủng Long lại tập trung các bạn cùng nhau tổ chức một buổi sinh hoạt trại hè. Ý tưởng này có từ bạn Heo Rừng. Bạn heo rừng nhà gần cạnh trường học, cạnh mấy cái hồ nước nóng trên núi. Ngày nào bạn Heo Rừng cũng ra đó tắm. Từ lúc tắm, da bạn Heo rừng không còn sạm đen nữa, nhìn kĩ sẽ thấy nó hồng hồng trắng nữa nghen. Vậy nên bạn muốn rủ bạn bè mình cùng nhau đi tắm ở những cái hồ nước nóng ấy. Bạn Heo muốn chỉ cho bạn Hươu cao cổ biết, bạn Tê Giác, bạn Voi, và các bạn khác cùng tắm cho thích.
Đến ngày tập trung cắm trại, lớp học cuả thầy Khủng Long tập hợp đông lắm. Nghe mấy bạn nói với nhau rằng, mọi năm nghỉ hè mạnh ai nấy đi chơi riêng, chán lắm! Giờ đi chung với lớp với thầy thì phải đi thử cho biết. Thầy Khủng Long hôm ấy chỉ các bạn dựng trại bên cạnh một con suối, nếu muốn tắm nước nóng hay tắm suối chỉ cần đi vài bước chân sẽ tới thôi. Lần đầu tiên bạn Voi dựng trại, vừa mới chui vào đã sập xuống hết trơn. Còn phần bạn Chuột Chũi, thầy dặn dựng trại bạn lại đào cái hang rồi chui vào đó bảo là dựng xong rồi. Mắc cười nhất là bạn Đại Bàng, đi kiếm cây kiếm củi dữ lắm, ai dè đâu dựng cái tổ chim thật to rồi bảo đấy là cái lều. Cả ngày dựng trại, nhìn các bạn hoà đồng với nhau thầy Khủng Long phấn khởi lắm.
Đêm ấy các bạn cùng đốt lửa trại cùng vui đùa và nghe thầy Khủng Long kể chuyện, mấy cô nàng Rắn Hổ Mang, Rắn Lục và chị Sư Tử cái cứ bảo thầy kể về kỉ niệm gì gì đó cuả thầy cho cả lớp nghe. Mà mấy cô con gái, cứ học cô giáo thì thôi, học ngay thầy gíáo là cứ hỏi đời tư cuả người ta miết hà. Thầy Khủng Long có ngại ngùng nhưng thầy muốn gần gũi với các bạn hơn. Ấy thế đêm ngồi bên nhau, thầy kể.
o O o
Ngày trước, khi thầy còn trẻ lắm. Thầy có nhiều lý tưởng, nhiều hoài bão, nhiều cả ước mơ. Vì thầy biết sức mạnh cuả bản thân nên thầy tự tin vào chính mình dữ dội. Có một lần thầy lên núi này cắm trại với lớp thầy, đêm ấy thầy cũng quây quần, trò chuyện và hát những bài hát sinh viên cho nhau nghe. Rồi một cơn mưa to ấp đến, các bạn chạy đi trú mưa vào các hang đá, thầy cũng vậy. Nhưng thầy to con quá, nên chẳng chui vào hang được, đành đứng chịu trận bên ngoài trời lạnh. Lúc ấy thầy chỉ muốn mình bé lại, vào hang với các bạn cho ấm. Nhìn các bạn bên trong, lòng thầy giữa cơn mưa đêm thấy tủi thân lắm. Thầy buồn làm sao đó. Đột nhiên thầy thấy bên cạnh mình có cô bạn Kì Nhông đang đứng nép vào thầy (thầy mắc cỡ lắm nghen!). Tò mò thầy hỏi:
- Sao bạn không vào bên trong cho ấm! Ở đây chút nữa ướt hết cho coi.
Giọng cô Kì Nhông trong mưa nghe êm lắm:
- Ở đây mát mẻ! Bên trong nóng lắm.
Khủng Long:
- Trời! Mưa thế này là lâu tạnh lắm bạn vào trong hang đi.
Kì Nhông:
- Mình nép vào bạn rồi, hông ướt đâu.
Tự nhiên cái câu nói ấy của Kì Nhông làm lòng Khủng Long thấy ấm áp quá chừng, nên cố sức vươn người một tí che cho cô bạn. Không dưng lại có người chịu mắc mưa với mình, mà là một cô nàng nữa chớ! Xao xuyến trong lòng quá đi!
Thầy cùng cô bạn vừa đứng bên cạnh nhau trong mưa đêm vừa trò truyện thì thầm. Ban đầu là hỏi thăm này nọ, rồi tâm sự chuyện này chuyện kia. Suốt đêm mưa ấy, họ nói nhiều thứ về tương lai và dự định cuả riêng mỗi người. Sáng hôm sau, và những ngày sau thầy và cô ấy trở thành đôi bạn thân.
Rồi, cô ấy và thầy yêu nhau lúc nào thầy cũng không biết nữa. Thầy yêu những gờ gai lưng cuả cô ấy, yêu tròng mắt cô ấy. Và, thầy còn phát hiện cô ấy giống thầy nhiều thứ lắm. Cô ấy giống như bản sao cuả thầy thu nhỏ vậy đó! Thầy yêu cô ấy ghê luôn.
Nhưng mà… ngày đó, cả hai còn trẻ quá, nên rồi họ tan vỡ chỉ vì một lí do vô lý nhất trên đời. Thầy là Khủng Long, cô ấy là Kì Nhông, thầy to đùng, cô ấy chút xíu, khác biệt quá, không môn đăng hộ đối chút nào. Cả hai bị ghét bỏ do khác loài vói nhau, bị mọi người gia đình hai bên phân biệt đối xử. Mà cũng bởi tuổi trẻ, ai cũng có cục tự ái to đùng nên rồi họ mất nhau.
Khi thầy ra trường, đi qua nhiều nơi, rồi vô tình đến đây thầy gặp một đôi bạn, đó là bạn Cọp và bạn Mèo. Hai bạn ấy là một đôi ăn ý và sinh sống nơi này, thầy thích phong thái tự do và cách các bạn ấy sống theo lý lẽ cuả mình nên thầy chọn nơi này và ở lại.
o O o
Kể đoạn, thầy Khủng Long trầm ngâm:
- Nhân buổi nói chuyện hôm nay, thầy muốn mình tâm sự với các em. Ngày kia khi không còn đi học nữa, hãy nhớ rằng:
Sự Trùng hợp là khi một buổi trời mưa không hẹn mà ta có thể có một tình bạn.
Số phận là khi chúng ta sinh ra ở một ngôi sao nào đó khác nhau.
Sự Trùng hợp thì có rất nhiều, các em đừng đem sự trùng hợp để đánh đố trái tim mình. Cũng như số phận vậy, đừng vì số phận mà bỏ đi những điều tốt đẹp nằm sâu trong trái tim mình. Trùng hợp là chúng ta học chung một lớp, số phận là chúng ta có những ngôi nhà khác nhau, đời sống khác nhau. Tất cả chỉ là sự xếp đặt hợp lý do cuộc sống mang đến để thử xem chúng ta ra sao, vượt qua trùng hợp để kết nối số phận, hay dùng trùng hợp để nuối tiếc về số phận.
Giữa trùng hợp và số phận có những lằn ranh rất mỏng manh, bởi vì nó mỏng manh nên đừng quá chú trọng đến nó mà làm đau đớn chính trái tim mình.
Đêm lửa trại ấy trôi qua, sau này các bạn vẫn hay nhớ về thầy Khủng Long. Nhớ về chuyện cuả thầy để nhắc nhở mình đừng sa vào lằn ranh do trùng hợp và số phận. Sự trùng hợp nào đó đã mang chúng ta đến với nhau, vậy thì chính chúng ta hãy làm cho số phận cuả mình đẹp đẽ thêm!
o O o
- Trùng hợp kì nhông và khủng long cùng là bò sát.
- Trùng hợp là kì nhông và khủng long chọn đứng cạnh nhau trong mưa.
- Số phận là kì nhông không thể lấy khủng long , mà phải lấy kì nhông (luật này mang tính căn bản).
- Số phận là kì nhông và khủng long không vượt qua rào cản cuả phân biệt chủng tộc (đáng buồn thay, đây là vấn đề tất yếu cho nòi giống, không chấp nhận kẻ ngoại lai).
- Trùng hợp và số phận có một lằn ranh nhỏ mà kẻ khổng lồ như khủng long, hay gai góc như kì nhông không dám bước qua.
- Trùng hợp hay số phận - tất cả do chính bản thân mình quyết định nên bước qua lằn ranh hay là cố tình xây luôn nó thành một bức tường.
Hãy sống và vượt qua mọi rào cản - lời thầy Khủng Long.
Các tác phẩm khác
Cổ tích về sự chia xa
Lượt xem: 3172
21/07/2013 20:19
Ở một miền xa xôi nào đó rất khó tìm và ít ai biết đến, có hai người bạn chơi thân với nhau. Một người có tên là Tạm Biệt, người kia có tên là Vĩnh Biệt. Họ là một đôi thân lắm, lúc nào cũng có nhau. Hồi còn nhỏ, khi Tạm Biệt hãy còn bé xí xí, loắt choắt chập chững vào lớp Một, cô giáo xếp Tạm Biệt ngồi kế bạn Vĩnh Biệt. Từ lúc đó hai đứa là đôi bạn thân của nhau.
Ký ức gấu
Lượt xem: 2244
21/07/2013 20:15
Trong một khu rừng nọ, có một căn nhà nhỏ nằm khuất sau những rặng cây um tùm. Căn nhà ấy là mái ấm của bác thợ săn và đứa con trai nhỏ của bác. Hằng ngày, bác thợ săn vào rừng săn bắn, bỏ cậu con trai nhỏ ở nhà một mình. Cậu bé ban đầu chỉ sống quẩn quanh trong nhà, suốt ngày cậu chỉ ở trong căn nhà mà không được phép ra ngoài chơi đùa..
Chuyện của Ếch cốm
Lượt xem: 1921
21/07/2013 20:12
Trong một ao sen làng, có một chú ếch sinh sống nơi đó. Chẳng ai trong ao biết rõ lai lịch của ếch nhà ta cả, từ chị Chuồn Chuồn, đến anh chàng lăn lăng cũng chẳng thể nào biết được. Ban đầu tất cả bọn họ gọi ếch là chú Ếch xanh, nhưng một hôm chị bươm bướm bay ngang qua. Chị chê rằng tên Ếch xanh xấu lắm, chị goị ếch là Ếch cốm cho nó dễ thương! Thế là mọi người trong ao đều gọi chú ếch là chàng Ếch cốm.
Chú bé và con sò nhỏ
Lượt xem: 2341
21/07/2013 20:09
Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ 16. Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...
Vườn hoa
Lượt xem: 2136
21/07/2013 20:06
Sáng sáng ngủ dậy, Sóc và Thỏ cùng nhau ra khu vườn. Họ cùng chăm sóc, tưới tiêu. Chiều chiều sau khi đã làm xong mọi việc của ngày, cả hai lại cùng ra vườn. Họ ngồi bên nhau, nhìn ráng chiều về, nghe hơi thở của đêm, hít vào phổi những làn hương thơm của hoa cỏ trong vườn mà gió vô tình đẩy đưa. Có những chiều như vậy, Sóc và Thỏ cảm thấy hạnh phúc lắm, cái hạnh phúc bình dị giản đơn thôi, mà mấy ai có được...
Cáo và Hổ
Lượt xem: 2703
21/07/2013 20:03
Trong rừng, loài vật đang chịu một nỗi đau lớn, Đức Vua - ngài Sư Tử vĩ đại, đáng kính của chúng - vừa băng hà. Vừa chịu tang vị Vua đáng kính, muôn thú vừa phải suy tôn Hoàng Tử nhỏ, con của Vua lên làm Vua, giúp đỡ cai quản rừng già theo lời di ngôn của vị Vua già.
Vườn kỷ niệm
Lượt xem: 2456
21/07/2013 20:01
Rồi một ngày nọ, từng cơn gió to thật là to thổi ào ào hối hả, bầu trời thì tối sầm, muôn vật tỏ ra sợ hãi vô cùng. Sau cơn gió ầm ào ấy trời đổ mưa như trút nước, nước lênh láng chảy dài quẩn quanh thung lũng xanh tươi ấy, những hạt mưa to liên miên không ngớt gieo xuống những hạt nặng nhọc...
Cổ tích về Bóng Đêm
Lượt xem: 2056
21/07/2013 19:58
Một ngày mưa, khi Ánh Sáng bắt đầu le lói, cho đến khi tàn hẳn, thì mưa vẫn cứ rơi rơi hoài, chả hiểu nước đâu mà lắm thế. Đợi khi Ánh Sáng khuất xa, Bóng Đêm bước ra trong màn mưa đêm ảm đạm như thế, loanh quanh phủ đầy vạn vật, đột nhiên Bóng Đêm nghe tiếng khóc của một đứa trẻ...
6 hình ảnh người cha
Lượt xem: 2565
21/07/2013 17:28
Có một người cha giữ một kỷ vật trong hộp đồ nữ trang gia bảo. Đó là một miếng kẽm hình tròn có đục lỗ đeo dây. Trên cả hai mặt đều ghi chữ số 34. Ít ai biết vật này có giá trị gì mà anh sợ mất nó hơn bất cứ món nữ trang quý giá nào.