Cổ tích bây giờ
Tại một vùng đồi nhỏ, có một bộ tộc Ngựa hoang sinh sống và định cư. Lâu dần, nơi đây phát triển thành phố xá, thành khu thị trấn nhỏ bình an và hạnh phúc. Muôn vật sống trong cộng đồng dân cư ấy đều rất đoàn kết và thương yêu nhau.
Trong thị trấn có gia đình của Bác Ngựa hoang. Bác có những đứa con khôi ngô tuấn tú. Các anh Ngựa Nâu, Ngựa Đen, Ngựa màu cà phê sữa đều mang trong mình dòng máu kiễu hãnh và tràn đầy nhiệt huyết. Các anh không chỉ là niềm tự hào mà gia đình bác Ngựa Hoang, mà còn là sự ngưỡng mộ của hàng xóm láng giềng. Ai cũng quý các anh.
Kế bên cạnh nhà bác Ngựa Hoang là nhà cô em bà con của bác. Cô ấy có đứa con gái bé nhỏ là La Con – đó là kết tinh của một mối tình thời thiếu nữ giữa cô và một chàng Lừa. Hằng ngày, La con hay chạy sang nhà bác Ngựa Hoang để vui chơi cùng các ông anh họ của mình. La khoái các anh của mình lắm. Phần các anh Ngựa Nâu, ngựa Đen và Ngựa Cà phê Sữa thì tỏ ra rất yêu quý cô em họ nhỏ nhắn của mình.
Đến năm, trường mở cửa trở lại khai giảng lớp mới. Các anh Ngựa con đến tuổi học lớp Một, cô em La con cũng đi học Mẫu Giáo. Mà sao khi người ta đi học, ai cũng thấy là mình quan trọng hẳn lên và lớn dữ lắm rồi. Các anh Ngựa từ ngày đi học, các anh có thêm nhiều bạn bè, nhiều chuyến đi chơi khắp nơi cùng bè bạn của mình. Các anh hay về kể cho cô em họ La con nghe những nơi các anh ghé qua. Anh Ngựa Đen nói hôm kia anh phóng cùng mấy người bạn băng băng qua cánh rừng, gặp một thác nước thật to, thật hùng vĩ, trông thích ơi là thích. Còn anh Ngựa Nâu thì bảo hôm kia anh cõng bạn Vẹt trên lưng, theo lời bạn ấy dẫn đường anh đến một bãi cát đẹp lắm, ở đó hen, có một cái hồ nước lớn lắm, quá chừng nước tràn vào. Hồ đấy gọi là gì La con biết không? – là "biển" ấy! Tuyệt lắm nghen! Đến anh Ngựa Cà phê Sữa thì lại nói, anh chẳng đi đâu cả, anh cả ngày trong thư viện đọc sách, toàn sách hay nghen. Sách kể về "Nàng Tiên Cá" nè, sách kể về thiên nhiên nè, nhiều tranh ảnh trong sách đẹp lắm. Em có biết nàng Tiên Cá ra làm sao không? Trong sách vẽ nàng có cái đuôi cá và đầu người với mái tóc dài đấy! Lạ chưa.
Tình cảm giữa anh em Ngựa - La ngày càng trở nên tốt đẹp hơn. Bọn trẻ thường quấn quýt bên nhau trò chuyện chơi đùa, chúng trao đổi đủ thứ chuyện về mọi sự vật hiện tượng mà hằng ngày nghe thấy, biết qua. Đôi khi, trong những chuyến đi chơi hay đi học, các anh Ngựa còn mua về nhà cho cô em La con khi thì mẩu bánh, khi thì cái kẹo và có khi là một con ốc họ nhặt ở biển về nữa.
Những ngày đi học, có nhiều bạn hay chê bai, chòng ghẹo La con. Người ta nói chớ La con là sự kết hợp kì cục, nói La đi chung với các anh Ngựa hổng có xứng chút nào, La con làm hoen ố hình ảnh kiêu hùng, mạnh mẽ của họ. Các bạn trong lớp, hay ăn hiếp La con lắm. Mà La con thì có cái tật hay mít ướt khóc nhè, mỗi lần bị bạn bè chê bai là La con cứ khóc ấm ức vậy đó. Dù gì người ta cũng là con gái chớ bộ
Có anh Ngựa Cà phê Sữa là hay để ý chăm sóc La con, vì anh thường ở trong trường, vào thư viện đọc sách, nên anh biết La con hay bị ức hiếp lắm. Mỗi bận La con bị bạn bè hay vô tình ai đó trêu chọc là anh Ngựa Cà phê Sữa bênh vực và che chở cho La con hết mực. La con khi ấy hay nép bên cạnh anh để được chở che. Thành ra, La con quý anh Ngựa Cà phê Sữa nhất. Ảnh cũng thương La con nhất.
Thời gian dần trôi, các anh ngựa cũng dần lớn lên. Các anh đã học xong cấp 1, cấp 2 rồi cấp 3… Học xong mỗi anh phải tìm cho mình một con đường đi khác nhau, tức là các anh học Đại học hoặc các anh đi làm để đỡ dần cho Bác Ngựa Hoang đang tuổi già sức yếu. Anh Ngựa Đen và anh Ngựa Nâu thì đi xa học tiếp để theo đuổi những ước mơ trai trẻ của mình, hai ảnh vốn thích bay nhảy mà. Anh Ngựa Cà phê Sữa thì khác, ảnh thôi hổng học nữa, ở nhà đi làm phụ bác Ngựa Hoang. Nói gì thì nói, ba thằng con trai, cũng phải có một thằng ở nhà gần gũi, chăm sóc, đỡ đần cha mình chớ. Còn La con, La con cũng đi học ở xa, tại ở thị trấn hổng có trường học mà La con muốn học mà.
Một ngày nọ, khi La con đi học về, check mail thì nhận được mail của đứa bạn. Trong mail, bạn báo tin rằng anh Ngựa Cà phê Sữa của La con trong lúc chạy đến chỗ làm việc đã bị sẩy chân, ngã nhào xuống một con dốc và giờ anh đang nằm bất tỉnh trong bệnh viện. Nghe tin ấy, La con buồn bã lắm, nhưng càng buồn hơn vì La con đang đi học xa nhà, không về được và không có cách nào về được. Bữa đó La con khóc quá chừng. Hằng ngày, La con mong cho thời gian qua nhanh, mau chóng đến kì nghỉ hè để về thăm anh Ngựa Cà phê Sữa của La.
Kì nghỉ hè năm ấy vừa đến, La con đã một mạch chạy ngay đến nhà bác Ngựa Hoang để thăm anh Ngựa Cà phê Sữa. Bước vào nhà thấy anh đang quẩn quanh trong phòng, La con kêu khẽ một tiếng, anh Ngựa cà fê quay qua cười. Mà sao khi thấy anh cười, La con linh cảm có gì đó lạ lắm. Nụ cười mới xa lạ làm sao. Lát sau, La con nghe mọi người trong nhà kể mới biết, anh Ngựa Cà phê Sữa, sau lần bị té, khôi phục cũng nhanh, nhưng mà bị mất trí nhớ rồi, mất cả ý thức luôn. Vì cú chấn thương ấy ảnh hưởng đến não nên anh bây giờ ảnh cứ cười hoài à mà hổng nhớ, hổng biết gì hết. Bác sĩ Heo Rừng dặn rằng, phải chăm sóc anh chu đáo. Nghe như thế, La con thấy thương anh quá đi!
Bạn bè anh đến thăm ai cũng hỏi:
- Còn nhớ mình là ai không?
Mà anh thì chỉ cười - cười - cười và cười thôi. La con ghét nụ cười ấy lắm.
Bữa nọ, La con và vài người bạn đi chơi về, ghé thăm anh như mọi ngày. La con đặt giỏ hoa bên bàn, và hỏi anh Ngựa Cà phê Sữa câu hỏi ai cũng hay hỏi anh, La con muốn ngày nào cũng hỏi để nhắc anh nhớ La con.
- Còn nhớ La con không anh Cà phê?
- Em gái bé nhỏ của anh nè, nhớ không anh?
Bạn bè đứng nhìn mà xót xa gì đâu. Có đứa bạn bực quá, định thúc mạnh vào hông La con mà nói:
- Sao hỏi hoài hỏi mãi một câu vậy!
Đột nhiên, lúc đứa bạn định thúc La con một cái, mới vừa giơ cái cẳng của nó ra thôi, anh Ngựa Cà phê Sữa đã kéo La con qua bên cạnh mình như che chở. Lúc ấy, La con khóc.
Phải rồi, anh Cà phê của La con đâu có mất trí nhớ, đâu có mất ý thức đâu. Còn biết che chở và bảo vệ La con thì sao mất trí nhớ được. Đúng rồi, anh còn nhớ mà, chỉ là anh không nói được, tạm thời câu chữ trong đầu anh nó đang đi chơi đâu đó thôi mà. Bạn bè La con dẫn La con về nhà, ai cũng im lặng không nói khi nhìn cảnh ấy. Thật lạ lùng quá mà!
Tối ấy, La con khóc đến tận sáng. Cả đêm La con thương anh Cà phê Sữa của mình, La con cầu nguyện cho anh chóng khỏi, để còn chỉ cho La con những cuốn sách hay, dạy La con học, để ai có ăn hiếp La con thì ảnh còn che chở bảo vệ La con chớ.
Sau bữa đó, La con hứa sẽ năng qua nhà anh Ngựa Cà phê Sữa, thăm anh, giúp anh mau nhớ lai mọi chuyện hay ít nhất thì La con cũng muốn làm một cô em gái bé bỏng cho anh chở che dù rằng anh vẫn cứ cười những nụ cười mà La con rất ghét…
o O o
Bạn thân mến,
Cuộc sống thì ngập tràn những rủi ro, bất trắc mà ta không lường trước được. Có khi những điều không may ấy sẽ đến với ta, hay một người thân thiết. Mà có lẽ, đôi lúc ta cảm thấy bất lực trong việc đón nhận và xóa bỏ những rủi ro bất trắc ấy. Nhưng từ trong những điều không may ấy, ta mới nhận ra rằng ta quan trọng thế nào với họ, và họ quan trọng thế nào với ta.
Đừng để những rủi ro, bất trắc làm bạn cảm thấy mình khuất phục trước số phận. Ngay khi chỉ có duy nhất một ánh sáng nhỏ nhoi dẫn đường, chúng ta cũng nên quyết tâm đeo đuổi. Ở đây, đối với bệnh tật cũng vậy, khi ta còn tin tưởng còn hi vọng dẫu có ra sao, dẫu có thế nào, ta cứ hãy luôn hi vọng và cầu nguyện về một ngày mai...
Hãy cầu nguyện cùng La con cho anh Ngựa Cà phê Sữa mau lành bệnh, mau mau lành bệnh, bạn nhé!
Các tác phẩm khác
Thỏ và Nhím
Lượt xem: 3394
21/07/2013 21:23
Cùng học chung một lớp nhưng Thỏ lại tự tin hơn hẳn Nhím. Nhím cô đơn lắm vì ai cũng "ngại" chơi cùng Nhím, chơi chung nhỡ chẳng may bị Nhím làm bị đau thì sao. Còn Thỏ thì khác. Thỏ đáng yêu, dễ thương, lông lại mịn màng mềm mại. Lại có đôi mắt đẹp nữa chớ, ai nhìn mà hổng thích được...
Bí mật viên đá hình trái tim
Lượt xem: 2472
21/07/2013 21:19
Tôi - một trái tim đá! À mà không, chính xác thì tôi là viên đá hình trái tim mới đúng. Tôi có một bí mật trong trái tim đá, à lại quên, bí mật trong một cục đá hình trái tim. Tôi vừa tỉnh thức và giờ tôi muốn chia sẻ bí mật của mình như một câu truyện kể.
Trùng hợp và số phận - Câu chuyện của thầy Khủng Long
Lượt xem: 1946
21/07/2013 21:17
Truyện kể rằng, có một lớp học cuả thầy Khủng Long, lớp học ấy gần miệng một núi lửa. Thầy Khủng Long cũng kể cho các học sinh cuả thấy biết rằng, ngày xưa nơi này núi phun lửa dữ lắm, nhưng bây giờ thì hết rồi. Các bạn trong lớp lúc nghe thầy kể các bạn cũng thấy sợ sợ. Hông sợ sao được, núi lửa chớ bộ chơi sao. Vĩ đại, ghê gớm lắm bộ!
Cổ tích về sự chia xa
Lượt xem: 3171
21/07/2013 20:19
Ở một miền xa xôi nào đó rất khó tìm và ít ai biết đến, có hai người bạn chơi thân với nhau. Một người có tên là Tạm Biệt, người kia có tên là Vĩnh Biệt. Họ là một đôi thân lắm, lúc nào cũng có nhau. Hồi còn nhỏ, khi Tạm Biệt hãy còn bé xí xí, loắt choắt chập chững vào lớp Một, cô giáo xếp Tạm Biệt ngồi kế bạn Vĩnh Biệt. Từ lúc đó hai đứa là đôi bạn thân của nhau.
Ký ức gấu
Lượt xem: 2244
21/07/2013 20:15
Trong một khu rừng nọ, có một căn nhà nhỏ nằm khuất sau những rặng cây um tùm. Căn nhà ấy là mái ấm của bác thợ săn và đứa con trai nhỏ của bác. Hằng ngày, bác thợ săn vào rừng săn bắn, bỏ cậu con trai nhỏ ở nhà một mình. Cậu bé ban đầu chỉ sống quẩn quanh trong nhà, suốt ngày cậu chỉ ở trong căn nhà mà không được phép ra ngoài chơi đùa..
Chuyện của Ếch cốm
Lượt xem: 1921
21/07/2013 20:12
Trong một ao sen làng, có một chú ếch sinh sống nơi đó. Chẳng ai trong ao biết rõ lai lịch của ếch nhà ta cả, từ chị Chuồn Chuồn, đến anh chàng lăn lăng cũng chẳng thể nào biết được. Ban đầu tất cả bọn họ gọi ếch là chú Ếch xanh, nhưng một hôm chị bươm bướm bay ngang qua. Chị chê rằng tên Ếch xanh xấu lắm, chị goị ếch là Ếch cốm cho nó dễ thương! Thế là mọi người trong ao đều gọi chú ếch là chàng Ếch cốm.
Chú bé và con sò nhỏ
Lượt xem: 2341
21/07/2013 20:09
Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ 16. Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...
Vườn hoa
Lượt xem: 2136
21/07/2013 20:06
Sáng sáng ngủ dậy, Sóc và Thỏ cùng nhau ra khu vườn. Họ cùng chăm sóc, tưới tiêu. Chiều chiều sau khi đã làm xong mọi việc của ngày, cả hai lại cùng ra vườn. Họ ngồi bên nhau, nhìn ráng chiều về, nghe hơi thở của đêm, hít vào phổi những làn hương thơm của hoa cỏ trong vườn mà gió vô tình đẩy đưa. Có những chiều như vậy, Sóc và Thỏ cảm thấy hạnh phúc lắm, cái hạnh phúc bình dị giản đơn thôi, mà mấy ai có được...
Cáo và Hổ
Lượt xem: 2703
21/07/2013 20:03
Trong rừng, loài vật đang chịu một nỗi đau lớn, Đức Vua - ngài Sư Tử vĩ đại, đáng kính của chúng - vừa băng hà. Vừa chịu tang vị Vua đáng kính, muôn thú vừa phải suy tôn Hoàng Tử nhỏ, con của Vua lên làm Vua, giúp đỡ cai quản rừng già theo lời di ngôn của vị Vua già.
Vườn kỷ niệm
Lượt xem: 2456
21/07/2013 20:01
Rồi một ngày nọ, từng cơn gió to thật là to thổi ào ào hối hả, bầu trời thì tối sầm, muôn vật tỏ ra sợ hãi vô cùng. Sau cơn gió ầm ào ấy trời đổ mưa như trút nước, nước lênh láng chảy dài quẩn quanh thung lũng xanh tươi ấy, những hạt mưa to liên miên không ngớt gieo xuống những hạt nặng nhọc...
Hiển thị 1 - 10 tin trong 12 kết quả