Thơ

1751 Dạy rằng: “May rủi đã đành,
1752 “Liễu bồ mình giữ lấy mình cho hay.
1753 “Cũng là oan nghiệp chi đây,
1754 “Sa cơ mới đến thế này, chẳng dưng.
1755 “ở đây tai vách mạch rừng.
1756 “Thấy ai người cũ cũng đừng nhìn chi.
1757 “Kẻo khi sấm sét bất kỳ,
1758 “Con ong, cái kiến, kêu gì được oan!”
1759 Nàng càng giọt ngọc như chan,
1760 Nỗi lòng luống những bàng hoàng niềm tây:
1761 “Phong trần kiếp đã chịu đầy,
1762 “Lầm than, lại có thứ này bằng hai!
1763 “Phận sao bạc chẳng vừa thôi?
1764 “Khăng khăng buộc mãi lấy người hồng nhan!
1765 “Đã đành túc trái tiền oan,
1766 “Cũng liều ngọc nát, hoa tàn mà chi!”
1767 Những là nương náu qua thì,
1768 Tiểu thư phải buổi mới về ninh gia,
1769 Mẹ con trò chuyện lân la,
1770 Phu nhân mới gọi nàng ra dạy lời:
1771 “Tiểu thư, dưới trướng thiếu người,
1772 “Cho về bên ấy theo đòi lầu trang.”
1773 Lĩnh lời, nàng mới theo sang,
1774 Biết đâu địa ngục, thiên đàng là đâu!
1775 Sớm khuya khăn mặt, lược đầu,
1776 Phận con hầu, giữ con hầu, dám sai!
1777 Phải đêm êm ả chiều trời,
1778 Trúc tơ, hỏi đến nghề chơi mọi ngày.
1779 Lĩnh lời, nàng mới lựa dây,
1780 Nỉ non, thánh thót, dễ say lòng người!
1781 Tiểu thư xem cũng thương tài,
1782 Khuôn uy dường cũng bớt vài bốn phân.
1783 Cửa người, đày đoạ chút thân,
1784 Sớm ngơ ngẩn bóng, đêm năn nỉ lòng.
1785 Lâm-tri chút nghĩa đèo bòng,
1786 Nước non để chữ “tương phùng” kiếp sau!
1787 Bốn phương mây trắng một màu,
1788 Trông vời cố quốc biết đâu là nhà?
1789 Lần lần tháng trọn ngày qua,
1790 Nỗi gần, nào biết đường xa thế này?
1791 Lâm-tri từ thuở uyên bay,
1792 Buồng không thương kẻ tháng ngày chiếc thân.
1793 Mày ai trăng mới in ngần,
1794 Phấn thừa hương cũ bội phần xót xa!
1795 Sen tàn, cúc lại nở hoa,
1796 Sầu dài, ngày ngắn, đông đà sang xuân.
1797 Tìm đâu cho thấy cố nhân?
1798 Lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương.
1799 Chạnh niềm, nhớ cảnh gia hương,
1800 Nhớ quê, chàng lại tìm đường thăm quê.

Các tác phẩm khác

Chùa hoang Lượt xem: 6736
15/08/2013 21:31
Mái sụp, tường siêu, khách ngẩn ngơ,
Hỏi thaVắng sư, bụt đã toan hồi tục;
Lạnh khói hương cây sắp thoát chùa.
Hoành cổ nhện giaBình phong rêu bám đứng chơ vợ

Chơi lên trăng Lượt xem: 5489
15/08/2013 21:29
Tôi đi trong ánh sương mờ
Tìm con trăng lạc ngoài bờ bên kia
Xứ yêu bát ngát, tôi lìa
Dò xem ý tứ ban khuya, tôi liều

Cao hứng Lượt xem: 7519
15/08/2013 21:28
Tôi làm trăng cổ độ,
Lượng trời rộng bao la.
Tôi làm Tô Đông Pha
Đàn tương tư lạc điệu.

Bút thần khai Lượt xem: 9007
15/08/2013 21:27
Ngọn bút thần khai phước lộc nhà
Sáng như gươm báu, lạnh như ma
Mực lùa khí vị vô hồn chữ,
Văn bút hào quang ở miệng ta.

Biển hồn ta Lượt xem: 7658
15/08/2013 21:25
Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rồn rập như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.

Bắt chước Lượt xem: 8516
15/08/2013 21:24
Để cho hoa gió thì thào
Để cho mây nước nôn nao
Quên câu thương nhớ rồi sao
Em ơi thế nghĩa là sao

Ave Maria Lượt xem: 8070
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.

Đôi hồn Lượt xem: 8353
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.

Em điên Lượt xem: 6221
15/08/2013 21:12
Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...

Anh điên Lượt xem: 9414
15/08/2013 21:10
Anh nằm ngoài sự thực
Em ngồi trong chiêm bao
Cách nhau xa biết mấy
Nhớ thương quá thì sao?

Hiển thị 391 - 400 tin trong 485 kết quả