Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy
	Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan ?
	Tất cả tôi rung rẩy tựa dây đàn
	Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kỹ,
	Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ
	Vâng, nói chi để khiêu lại nguồn sầu
	Toi ngỡ đà cạn hẳn trong bấy lâu,
	Để lại nhóm cho cháy thêm ngọn lửa
	Tưởng gần tàn.-Yêu ? yêu nhau ? làm chi nữa !
	Tôi vẫn biết rằng tôi chẳng xứng người;
	Mùa xuân tôi chưa hề có hoa tươi;
	Tôi như chiếc thuyềnhư, hư, không bến đỗ;
	Tôi là một con chim không tổ,
	Lòng cô đơn hơn một đứa mồ côi,
	Nhặt nụ cười của thiên hạ, than ôi,
	Để tự nhủ : "ta được yêu đấy chứ".
	Tôi chỉ sống để hoài hoài tưởng nhớ
	Mãi mãi yêu, nhưng giấu giếm luôn luôn;
	Mà người thì,lơ đãng, dậm trên buồn,
	Bân đi hái những cành vui xanh thắm.
	Tôi biếtt lắm, trời ơi, tôi biết lắm !
	
	Hỡi lòng dạ xâu xa như vực thẳm !
	Tôi biết rằng người nói-vậy cười-chơi,
	Tiếng đã làm tôi tê tái cả người,
	Tim ngừng đập, để thu hồn nghe lắng,
	Máu ngừng chạy, để cho lòng bớt nặng.
	Tôi biết rằng, chỉ cách một ngày sau,
	Cây bên đường sẽ trông thấy tôi sầu,
	Đi thất thểu, đi lang thang, đi quạnh quẽ.
	Vì vội đến kiếm tìm nhau, tôi sẽ
	Chỉ thấy người thương nhưng chẳng thấy tình thương.
	Và như màu theo nắng nhạt, như hương
	Theo gió mất, tình người đành tản mác.
	Tôi sẽ trốn, thẫn thờ, ngơ ngác,
	Trái tim buồn như một bãi tha ma,
	Gượng mỉm cười : "Người quên nghĩ rằng ta
	Sẽ đau đớn bởi một lời nói vội".
	
	Vì khốn nỗi ! tôi vẫn còn tin mãi
	Sự nhầm kia; tôi không thể không yêụ
	Dầu không tin, tôi càng cứ yêu nhiều :
	Khi người nói, tiếng người êm ái quá...
	Có lúc, tưởng chỉ để rơi tàn lửa,
	Tay vô tình gây một đám cháy to :
	Người tưởng buông chỉ một tiếng hẹn hò,
	Tôi hưởng ứng bằng vạn lời say đắm
	Đương rạo rực, thì thào, rối rắm
	Ngập lòng tôị-Mà ai ngó tới đâu :
	Tôi điên cuồng, tất nhiên phải khổ đau,
	Tôi biết lắm, trời ơi, tôi biết lắm !
	Vậy, trót lỡ, tôi sẽ đành lẳng lặng
	Chịu mối tình gây lại bởi tay ai,
	Không cần xin, không trách móc, vì-ôi !
	Tôi chẳng biết làm cho lòng cứng cỏị
	Cứ như thế cho đến giờ đen tối
	Hoa ái tình chung phận đoá hồng khô,
	Mà trái tim đã ghê dáng hững hờ
	Đã chung phận của tro tàn bếp lạnh
	Tôi giấu sẵn một linh hồn hiu quạnh,
	Cho nên, liền chiều đó, tôi hết vuị
	Không thấy người bằng không thấy mặt trời,
	
	Tôi ôm ngực thử tìm xem biên giới
	Của sầu tủị. Nhưng, hỡi người yêu hỡi !
	Nó mênh mông, vô ảnh, bủa vây tôi;
	Yên ổn đi, thắc mắc đến đây rồi,
	Mơ ước tới, mà chán chường cũng lạị
	Và mơn trớn cả một kho ân ái,
	Tôi một mình đối diện với tình không
	Để lắng nghe tiếng khóc mất trong lòng.
        
        
            Thánh Nữ Đồng Trinh Maria
            Lượt xem: 5625
        
        
        15/08/2013 21:05
        
            Như song lộc triều nguyên ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng.
Thơm tho bay cho đến cõi Thiên Đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể.
        
    
        
        
            Quần Tiên hội
            Lượt xem: 7944
        
        
        15/08/2013 21:04
        
            Liên hồ đây, bốn mùa Xuân cả bốn
Ngát hương đưa trong gió sớm chơi vơi
Làn nước mát và chưa bao giờ bợn
Vết phong trần đưa lại ở xa khơi.
        
    
        
        
            Duyên kỳ ngộ
            Lượt xem: 5448
        
        
        15/08/2013 21:00
        
            Đâu gió lên tầng mây che mắt lạ
Ta muôn năm len lỏi ở Đào Nguyên
Nước trong sáng lòng ta thơm vô giá
Sao không ai đi lạc tới non tiên?
        
    
        
        
            Thầm lặng
            Lượt xem: 8291
        
        
        15/08/2013 20:53
        
            Mai tiên nữ! Đọc hồn ta cho rõ:
Đau không rên, chết cũng mặc mình thôi.
Mối tình si đã lỡ vỡ tan rồi
Ta chỉ biết lặng nhìn thiên hạ khóc.
        
    
        
        
            Bến Hàn Giang
            Lượt xem: 8136
        
        
        15/08/2013 20:50
        
            Này đây lời ngọc song song
Xin dâng muôn sóng tơ đồng vơi vơi
Xin dâng này máu đang tươi
Này đây nước mắt giọng cười theo nhau
        
    
        
        
            Ra đời
            Lượt xem: 8590
        
        
        15/08/2013 20:48
        
            ....
Cả trời bỗng nổi lên muôn điệu nhạc
Rất trọng vọng, rất thơm tho, man mác
Rất phương phi, trên hết cả anh hoa
        
    
        
        
            Rụng rồi
            Lượt xem: 9087
        
        
        15/08/2013 20:46
        
            Thơ chưa ra khỏi bút
Giọt mực đã rụng rồi
Lòng tôi chưa kịp nói
Giấy đã toát mồ hôi.
        
    
        
        
            Vội vàng chi lắm
            Lượt xem: 5154
        
        
        15/08/2013 20:38
        
            Vội vàng chi lắm nhạn lưng mây
Chầm chậm cho mình giữ mối dây
Về đến Thần Kinh khoan nghỉ đã
Ghé miền Gia Hội tỏ tình ngay
        
    
        
        
            Vịnh hoa cúc
            Lượt xem: 6032
        
        
        15/08/2013 20:38
        
            Thu về nhuộm thắm nét hoàng hoa
Sương đẫm trăng lồng bóng thướt tha,
Vẻ mắt khác chi người quốc sắc
Trong đời tri kỷ chỉ riêng ta.
        
    
        
        
            Vầng trăng
            Lượt xem: 6009
        
        
        15/08/2013 20:37
        
            Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá lắm
Xin ban ơn bằng cách sáng thêm lên
Ánh thêm lên cho không gian rất đẫm
Linh hồn thơ mát rợn với hương nguyền.
        
    
Hiển thị 571 - 580 tin trong 653 kết quả