Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy
	Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan ?
	Tất cả tôi rung rẩy tựa dây đàn
	Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kỹ,
	Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ
	Vâng, nói chi để khiêu lại nguồn sầu
	Toi ngỡ đà cạn hẳn trong bấy lâu,
	Để lại nhóm cho cháy thêm ngọn lửa
	Tưởng gần tàn.-Yêu ? yêu nhau ? làm chi nữa !
	Tôi vẫn biết rằng tôi chẳng xứng người;
	Mùa xuân tôi chưa hề có hoa tươi;
	Tôi như chiếc thuyềnhư, hư, không bến đỗ;
	Tôi là một con chim không tổ,
	Lòng cô đơn hơn một đứa mồ côi,
	Nhặt nụ cười của thiên hạ, than ôi,
	Để tự nhủ : "ta được yêu đấy chứ".
	Tôi chỉ sống để hoài hoài tưởng nhớ
	Mãi mãi yêu, nhưng giấu giếm luôn luôn;
	Mà người thì,lơ đãng, dậm trên buồn,
	Bân đi hái những cành vui xanh thắm.
	Tôi biếtt lắm, trời ơi, tôi biết lắm !
	
	Hỡi lòng dạ xâu xa như vực thẳm !
	Tôi biết rằng người nói-vậy cười-chơi,
	Tiếng đã làm tôi tê tái cả người,
	Tim ngừng đập, để thu hồn nghe lắng,
	Máu ngừng chạy, để cho lòng bớt nặng.
	Tôi biết rằng, chỉ cách một ngày sau,
	Cây bên đường sẽ trông thấy tôi sầu,
	Đi thất thểu, đi lang thang, đi quạnh quẽ.
	Vì vội đến kiếm tìm nhau, tôi sẽ
	Chỉ thấy người thương nhưng chẳng thấy tình thương.
	Và như màu theo nắng nhạt, như hương
	Theo gió mất, tình người đành tản mác.
	Tôi sẽ trốn, thẫn thờ, ngơ ngác,
	Trái tim buồn như một bãi tha ma,
	Gượng mỉm cười : "Người quên nghĩ rằng ta
	Sẽ đau đớn bởi một lời nói vội".
	
	Vì khốn nỗi ! tôi vẫn còn tin mãi
	Sự nhầm kia; tôi không thể không yêụ
	Dầu không tin, tôi càng cứ yêu nhiều :
	Khi người nói, tiếng người êm ái quá...
	Có lúc, tưởng chỉ để rơi tàn lửa,
	Tay vô tình gây một đám cháy to :
	Người tưởng buông chỉ một tiếng hẹn hò,
	Tôi hưởng ứng bằng vạn lời say đắm
	Đương rạo rực, thì thào, rối rắm
	Ngập lòng tôị-Mà ai ngó tới đâu :
	Tôi điên cuồng, tất nhiên phải khổ đau,
	Tôi biết lắm, trời ơi, tôi biết lắm !
	Vậy, trót lỡ, tôi sẽ đành lẳng lặng
	Chịu mối tình gây lại bởi tay ai,
	Không cần xin, không trách móc, vì-ôi !
	Tôi chẳng biết làm cho lòng cứng cỏị
	Cứ như thế cho đến giờ đen tối
	Hoa ái tình chung phận đoá hồng khô,
	Mà trái tim đã ghê dáng hững hờ
	Đã chung phận của tro tàn bếp lạnh
	Tôi giấu sẵn một linh hồn hiu quạnh,
	Cho nên, liền chiều đó, tôi hết vuị
	Không thấy người bằng không thấy mặt trời,
	
	Tôi ôm ngực thử tìm xem biên giới
	Của sầu tủị. Nhưng, hỡi người yêu hỡi !
	Nó mênh mông, vô ảnh, bủa vây tôi;
	Yên ổn đi, thắc mắc đến đây rồi,
	Mơ ước tới, mà chán chường cũng lạị
	Và mơn trớn cả một kho ân ái,
	Tôi một mình đối diện với tình không
	Để lắng nghe tiếng khóc mất trong lòng.
        
        
            Hoa bông bụt
            Lượt xem: 13206
        
        
        18/08/2013 06:13
        
            Ánh nước hoa in một đóa hồng
Vẩn nhơ chẳng bén, bụt là lòng
Chiều mai nở, chiều hôm rụng
Sự lạ cho hay thuyết sắc không.
        
    
        
        
            Làng quê
            Lượt xem: 12986
        
        
        17/08/2013 20:45
        
            Một nhà cách mạng thất bại trong một vụ ám sát bị tống giam, đêm ấy nhằm mùa đông giá lạnh, bỗng có tên ngục tốt đưa vào cho nhà cách mạng phong thơ của một người tình ở nhà quê.
Xem xong, nhà cách mạng lấy bút làm bài này.
        
    
        
        
            Ghen
            Lượt xem: 18554
        
        
        15/08/2013 22:06
        
            Ta ném mình đi theo gió trăng
Lòng ta tản khắp bốn phương trời
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
Chim én làm sao bay đến nơi ?
        
    
        
        
            Đừng cho lòng bay xa
            Lượt xem: 11825
        
        
        15/08/2013 22:04
        
            Thượng thanh khí tiết ra nguồn sinh khí
Xa xôi trăng mọc nước Huyền Vi,
Đây Miên Trường, đây Vĩnh Cửu, tề phi!
Cao cao vượt với hai hàng bóng vía .
        
    
        
        
            Đôi ta
            Lượt xem: 14210
        
        
        15/08/2013 22:03
        
            ...............
Mà anh hay em trong tim đều rạn
Đều chôn sâu hình ảnh một người mơ
Bây giờ đây quấn quít hiện bây giờ
        
    
        
        
            Đời phiêu lãng
            Lượt xem: 12602
        
        
        15/08/2013 22:02
        
            * Gởi một gái quê làng tôi.
Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ
Đời anh lưu lạc tự bao giờ
Đi đi... đi mãi nơi vô định
Tìm cái phi thường cái ước mơ.
        
    
        
        
            Đàn nguyệt
            Lượt xem: 14046
        
        
        15/08/2013 22:00
        
            Hỏi chơ mấy tuổi? Đáp mười lăm
Non nước từng phen nổi tiếng tăm
Bạc mạng đàn chơi đau nửa kiếp
Đồng tâm tơ buộc chặt quanh năm
        
    
        
        
            Đàn ngọc
            Lượt xem: 16685
        
        
        15/08/2013 22:00
        
            Điệu Hàm Chương mai hoa còn rớt ngọc,
Xiêm nghê nàng ven vén để hương lay,
Nốc đi cho làn phấn điểm màu say,
Cho rung động toàn thân người rớm khóc.
        
    
        
        
            Đà Lạt trăng mờ
            Lượt xem: 9956
        
        
        15/08/2013 21:59
        
            Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu.
Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ!
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
Như đón từ xa một ý thơ.
        
    
        
        
            Uống trăng
            Lượt xem: 12389
        
        
        15/08/2013 21:57
        
            Bóng hằng trong chén ngả nghiêng
Lả lơi tắm mát làm duyên gợi tình
Gió đùa mặt nước rung rinh
Lòng ta khát tiếng chung tình từ lâu
        
    
Hiển thị 541 - 550 tin trong 653 kết quả