Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ
	I.
	Con gà đất bảy màu
	Sống bằng hơi con trẻ
	Hùng dũng gọi mùa xuân
	Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc
	Ngày vui bay trong tiếng gà giòn giã
	Buổi sáng, buổi trưa, buỗi chiều, hối hả
	Ôi tiếng gà đầu năm
	Hạnh phúc tròn trong hơi sữa
	Nồng nàn mùi đất sang xuân
	Những con gà đất không ăn được
	Nó vỡ trên tay, trong giấc ngủ trẻ thơ
	Nó vở trên tay, một sự thật, không ngờ
	Mẹ ít tiền không đủ mua con khác
	Hẹn con mùa xuân sau.
	Mùa xuân sau, tuổi thơ đi qua
	Con gà đất của anh không còn gáy nữa
	Hạnh phúc chuyền môi một thằng bé bên nhà
	Cũng tiếng gà, cũng ngày xuân, hối hả...
	Lời mẹ hẹn thành xót xa.
	II
	Thành phố mọc như nấm độc những xnách-ba
	Mỹ và đĩ
	Lưỡi dao găm và đồng đô la
	Xe nhà binh trút vào đây hối hả
	Một mùa xuân quay cuồng và tan rã
	Một mùa xuân cố trốn một mùa đông
	Những con gà ướt trụi trốn mưa giông
	Anh đến:
	Hai tay nâng một cây kèn
	Một con gà sắt tây mẹ chưa hề hứa hẹn
	Và anh không mong
	Nhưng phải có tiền để không phải mua con gà mà mua sự sống
	Phải có tiền để được đứng ngả ba đường
	Ôi! tiếng kèn giật tròn như một vòng thòng lọng
	Riết lất cổ anh
	Treo anh lên giữa tiếng cười nghiêng ngửa
	Những tiếng kèn
	Nấc lên giữa bốn bức tường địa ngục
	Ngoài cửa kia những em giơ tay gầy chầu chực
	Cuối đường kia rung đất tiếng bom rơi
	Đất nước đau thương giận cho anh điệu nhạc
	Chẳng chia buồn, như một kẻ xa xôi
	Người thổi kèn thấy đời mình xoay trong ống sắt
	Muốn ngắt hơi
	Anh bỗng mơ một con gà bảy sắc
	Nở như hoa trên môi
	Đó là con gà bốn mùa không vở nát
	Gáy dưới mặt trời
	Bằng nhịp thở cuộc đời
	Vang trong xóm mạc
	Những con gà giục mùa sinh sôi...
	III
	Một mùa xuân tiếng đại bác rầm rầm
	Bản hành khúc những binh đoàn giải phóng
	Vút từng không tiếng gió phất cờ sao
	Ôi ngày hội của những người đứng lên đòi được sống
	Những âm thanh ngàn sóng đại dương trào...
	Người thổi kèn nhận phần mình khẩu súng
	Như nhận một chỗ ngồi dưới tay nhạc trưởng
	Chợt hiểu rằng, đây khao khát thẳn sâu
	Mẹ đã hẹn một lần và anh đợi từ lâu
	Anh đã đi từ
	Con gà đất cây kèn và khẩu súng
	Để nhận lấy tình yêu của thuở ban đầu
        
        
            Cáo quan về ở nhà
            Lượt xem: 35120
        
        
        18/12/2014 20:41
        
            Ngần ấy năm nay vẫn ở nhà
Nghỉ ta, ta lại chỉ thương ta
Bóng hiên thêm ngán hơi nồng nhỉ
Ngọn gió không nhường tóc bạc a !
        
    
        
        
            Mạn hứng
            Lượt xem: 29747
        
        
        18/12/2014 20:40
        
            Đô Môn nhất xuất toại qui điền
Bẩn bệnh niên lai độc tự liên
Song nhật ám di hồng ảnh cận
Trúc phong bất nhượng bạch đầu tiên
        
    
        
        
            Phú đắc ()
            Lượt xem: 33670
        
        
        18/12/2014 20:40
        
            Đã trót sinh ra kiếp má đào,
Bảy mươi tư tuổi có là bao ?
Xuân xanh xấp xỉ hàng răng rụng,
Ngày vắng ân cần mảnh giấy trao
        
    
        
        
            Đại lão
            Lượt xem: 42608
        
        
        18/12/2014 20:38
        
            Năm nay tớ đã bảy mươi tư
Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ
Lúc hứng, uống thêm dăm chén rượu
Khi buồn, ngâm láo một câu thơ
        
    
        
        
            Di chúc
            Lượt xem: 34208
        
        
        18/12/2014 20:37
        
            Kém hai tuổi xuân đầy chín chục
Số thầy sinh phải lúc dương cùng
Đức thầy đã mỏng mòng mong
Tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy
        
    
        
        
            Câu đối
            Lượt xem: 41096
        
        
        18/12/2014 20:36
        
            - Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưỡng ngồi trên, nào lềnh, nào trưởng, nào ban ba, tiền làm sao đóng góp làm sao, một năm mười hai tháng thảnh thơi, cái thủ lợn nhìn thấy đà nhẵn mặt;
- Già chẳng già thì trẻ, đàn tiểu tử lau nhau đứng trước, này thơ, này phú, này đoạn một, bằng là thế trắc là thế, khuyên điểm là thế, ba vạn sáu ngàn ngày thấm thoát, con mắt gà đeo kính đã mòn tai
        
    
        
        
            Vịnh trâu già
            Lượt xem: 24547
        
        
        18/12/2014 20:34
        
            Một nắm xương khô, một nắm da
Bao nhiêu cái ách đã từng qua
Đuôi khom biếng vẫy Điền Đan hỏa
Tai nặng buồn nghe Nịnh Tử ca
        
    
        
        
            Đêm xuân thương con thiêu thân
            Lượt xem: 32886
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Giống lông cánh phận mình nho nhỏ
Chết là yên , chết chỗ quang minh
Phải chăng thảng thốt đã đành
Mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu
        
    
        
        
            Ngày xuân dặn các con (Ngày xuân răn con cháu)
            Lượt xem: 21893
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Tuổi thêm, thêm được tóc râu phờ,
Nay đã năm mươi có lẻ ba.
Sách vở ích gì cho buổi ấy,
áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già.
        
    
        
        
            Ông phỗng đá (2)
            Lượt xem: 19459
        
        
        18/12/2014 20:32
        
            Người đâu tên họ là gì?
Khéo thay chích chích chi chi (1) nực cười.
Dang tay ngửa mặt lên trời,
Hay còn lo tính sự đời chi đây?
        
    
Hiển thị 491 - 500 tin trong 1766 kết quả