Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ
	I.
	Con gà đất bảy màu
	Sống bằng hơi con trẻ
	Hùng dũng gọi mùa xuân
	Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc
	Ngày vui bay trong tiếng gà giòn giã
	Buổi sáng, buổi trưa, buỗi chiều, hối hả
	Ôi tiếng gà đầu năm
	Hạnh phúc tròn trong hơi sữa
	Nồng nàn mùi đất sang xuân
	Những con gà đất không ăn được
	Nó vỡ trên tay, trong giấc ngủ trẻ thơ
	Nó vở trên tay, một sự thật, không ngờ
	Mẹ ít tiền không đủ mua con khác
	Hẹn con mùa xuân sau.
	Mùa xuân sau, tuổi thơ đi qua
	Con gà đất của anh không còn gáy nữa
	Hạnh phúc chuyền môi một thằng bé bên nhà
	Cũng tiếng gà, cũng ngày xuân, hối hả...
	Lời mẹ hẹn thành xót xa.
	II
	Thành phố mọc như nấm độc những xnách-ba
	Mỹ và đĩ
	Lưỡi dao găm và đồng đô la
	Xe nhà binh trút vào đây hối hả
	Một mùa xuân quay cuồng và tan rã
	Một mùa xuân cố trốn một mùa đông
	Những con gà ướt trụi trốn mưa giông
	Anh đến:
	Hai tay nâng một cây kèn
	Một con gà sắt tây mẹ chưa hề hứa hẹn
	Và anh không mong
	Nhưng phải có tiền để không phải mua con gà mà mua sự sống
	Phải có tiền để được đứng ngả ba đường
	Ôi! tiếng kèn giật tròn như một vòng thòng lọng
	Riết lất cổ anh
	Treo anh lên giữa tiếng cười nghiêng ngửa
	Những tiếng kèn
	Nấc lên giữa bốn bức tường địa ngục
	Ngoài cửa kia những em giơ tay gầy chầu chực
	Cuối đường kia rung đất tiếng bom rơi
	Đất nước đau thương giận cho anh điệu nhạc
	Chẳng chia buồn, như một kẻ xa xôi
	Người thổi kèn thấy đời mình xoay trong ống sắt
	Muốn ngắt hơi
	Anh bỗng mơ một con gà bảy sắc
	Nở như hoa trên môi
	Đó là con gà bốn mùa không vở nát
	Gáy dưới mặt trời
	Bằng nhịp thở cuộc đời
	Vang trong xóm mạc
	Những con gà giục mùa sinh sôi...
	III
	Một mùa xuân tiếng đại bác rầm rầm
	Bản hành khúc những binh đoàn giải phóng
	Vút từng không tiếng gió phất cờ sao
	Ôi ngày hội của những người đứng lên đòi được sống
	Những âm thanh ngàn sóng đại dương trào...
	Người thổi kèn nhận phần mình khẩu súng
	Như nhận một chỗ ngồi dưới tay nhạc trưởng
	Chợt hiểu rằng, đây khao khát thẳn sâu
	Mẹ đã hẹn một lần và anh đợi từ lâu
	Anh đã đi từ
	Con gà đất cây kèn và khẩu súng
	Để nhận lấy tình yêu của thuở ban đầu
        
        
            Văn tế Ngạc Nhi
            Lượt xem: 24932
        
        
        18/12/2014 21:31
        
            Than ôi !
Một phút sa cơ
Ra người thiên cổ
        
    
        
        
            Bạn đến chơi nhà
            Lượt xem: 30476
        
        
        18/12/2014 21:30
        
            Đã bấy lâu nay bác tới nhà,
Trẻ thì đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu, sóng cả, khôn chài cá;
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
        
    
        
        
            Nước lụt hỏi thăm bạn
            Lượt xem: 35076
        
        
        18/12/2014 21:29
        
            Ai lên nhắn hỏi bác Châu Cầu,
Lụt lội năm nay bác ở đâu ?
Mấy ổ lợn con rày lớn bé ?
Vài gian nếp cái ngập nông sâu ?
        
    
        
        
            Quốc kêu cảm hứng
            Lượt xem: 29508
        
        
        18/12/2014 21:28
        
            Khắc khoải sầu đưa giọng lửng lơ,
Đây hồn Thục Đế thác bao giờ.
Năm canh máu chảy đêm hè vắng,
Sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.
        
    
        
        
            Chơi núi An Lão
            Lượt xem: 25870
        
        
        18/12/2014 21:25
        
            Khắc khoải sầu đưa giọng lửng lơ,
Đây hồn Thục Đế thác bao giờ.
Năm canh máu chảy đêm hè vắng,
Sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.
        
    
        
        
            Vợ thợ nhuộm khóc chồng
            Lượt xem: 23422
        
        
        18/12/2014 21:24
        
            Thiếp kể từ lá thắm xe duyên,
khi vận tía lúc cơn đen,
điều dại điều khôn nhờ bố đỏ.
Chàng ở dưới suối vàng nghĩ lại,
        
    
        
        
            Khóc vợ
            Lượt xem: 39383
        
        
        18/12/2014 21:23
        
            Nhà chỉn rất nghèo thay, nhờ được bà hay lam hay làm,
thắt lưng bó que, sắn váy quai cồng,
tất tưởi chân nam chân xiêu,
vì tớ đỡ đần trong mọi việc.
        
    
        
        
            Cáo quan
            Lượt xem: 34922
        
        
        18/12/2014 21:22
        
            Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưởng ngồi trên,
nào lềnh, nào cả, nào bàn ba,
tiền làm sao, gạo làm sao, đóng góp làm sao,
một năm mười hai tháng thảnh thơi,
        
    
        
        
            Tặng học trò đi làm quan cho tây
            Lượt xem: 31428
        
        
        18/12/2014 21:22
        
            Hay thật là hay đáo để !
Bảo một đàng quàng một nẻo;
Thôi thế thời thôi cũng được !
Phi đằng nọ tắc đằng kia. 
        
    
        
        
            Thủy tiên
            Lượt xem: 26405
        
        
        18/12/2014 21:21
        
            Biết rằng gốc tích tự đâu ra?
Cốt cách thiên nhiên vẻ ngọc ngà
Trước án đặt vào trong bể đá
Sáng mai bỗng nở mấy chồi hoa.
        
    
Hiển thị 441 - 450 tin trong 1766 kết quả