Rau đắng

16/12/2014 21:27
Lượt xem 8167
Tấn Xuyên

Vợ Lôi Trí có thai. Anh mừng vui khôn xiết, vội đi ngay đến trung tâm máy vi tính hỏi xem có cách nào dạy con trở thành nhân tài xuất chúng sau này. Từ trong máy vi tính nhả ra một tấm thẻ nói rằng phương pháp dạy con trẻ tốt nhất là giáo dục định hướng ngay từ khi nó còn là cái bào thai trong bụng mẹ. Công cụ giáo dục hiệu nghiệm nhất là máy giáo dục bào thai. Loại máy này là sản phẩm mới phát minh của công ty giáo dục điện tử hoá, phụ nữ có thai đeo máy này bên mình, từng giờ từng phút được máy phát một loại tín hiệu sóng siêu âm cho cái bào thai trong bụng tiếp nhận. Máy chỉ nhỏ như bao diêm, qua một thời gian thử nghiệm đã cho kết quả tuyệt vời không tiền khoáng hậu. Có đứa bé vừa sinh ra đã biết đọc thuộc lòng các đẳng thức toán học, lại có đứa vừa lọt lòng không khóc oe oe như bình thường mà hát ngay những ca khúc trữ tình, sau đó được ghi vào đĩa hát bán chạy khắp thế giới.

Lôi Trí tới công ty giáo dục điện tử hoá, anh nhân viên nghiệp vụ giới thiệu cho hơn một trăm hai mươi loạt máy tha hồ chọn lựa, nào máy dạy thành vận động viên, kỹ sư, bác sỹ... Nhưng Lôi Trí không ưng cái nào, nói rằng cần có một máy dạy tổng hợp tất cả mọi tài năng trên đời.

Nhân viên nghiệp vụ trố mắt ngạc nhiên:
- Tổng hợp cái gì?

- Đơn giản vậy mà không hiểu, tức là tổng hợp chức năng dạy dỗ của tất cả hơn một trăm hai mươi loại máy vào một máy.

Nhân viên nghiệp vụ phân trần:
- Công ty chúng tôi chưa bao giờ sáng chế được chiếc máy như thế.

- Đừng ngại, tốn kém bao nhiêu tiền tôi cũng lo được hết.

Nhân viên nghiệp vụ lắc đầu:
- Chỉ lo vợ anh không chịu nổi, mỗi chiếc máy bình thường mỗi ngày chỉ hoạt động chừng ba mươi phút, còn chiếc máy mà anh đặt thì sẽ phải hoạt động suốt 24 giờ mỗi ngày, e rằng cả đứa con tương lai của anh cũng sẽ không chịu nổi.

- Không sao, tất cả vì thần đồng cơ mà.

Cuối cùng, công ty giáo dục điện tử hoá, theo yêu cầu của Lôi Trí, chế tạo được một máy giáo dục bào thai tổng hợp nhiều chức năng. Lôi Trí cho vợ đeo máy ngay thắt lưng, ngày đêm mong đợi vợ cho ra đời một quý tử thần đồng điện tử hoá. Nào ngờ, bụng vợ mỗi ngày mỗi nhỏ dần rồi bào thai không biết biền đi đâu mất. Một nhóm chuyên gia tên tuổi nhất được mời tới hội chẩn và kiểm tra, cuối cùng kết luận rằng vì các tín hiệu siêu âm của máy phát ra quá nhiều tới mức quá tải mà cái bào thai không dung nạp nổi nên đã tiêu tan ngay từ trong bụng mẹ.

Các tác phẩm khác

Thư gởi ông Trời Lượt xem: 3795
16/12/2014 20:03
Gởi Ông Trời: Số tiền con xin Ông Trời, chỉ có bảy đồng Peso đến tay con mà thôi. Xin Ông Trời gởi cho con phần còn lại, vì con đang cần số tiền này lắm lắm. Nhưng Ông Trời đừng gởi qua đường bưu điện nữa, vì cái đám nhân viên bưu điện là một đám lưu manh!

Lên giá đến nơi rồi Lượt xem: 3602
16/12/2014 20:02
Nếu nghe lời kẻ quen thuộc thì nhà tôi phải thành kho thực phẩm, còn tôi thì thuê khách sạn mà trú. "Bác phải tìm nơi tích trữ...", "Không phải một vài cân, mà là mấy bao mấy thùng, mấy bịch". Sáng danh Đức Ala, tôi làm gì có tiền! Tôi chỉ chạy được một cân dầu ôliu, ba bánh xà phòng, một gói trà, một cân đường thôi.

Nghĩa vụ đối với Tổ quốc Lượt xem: 3453
16/12/2014 20:01
Tóm lại là suốt 15 ngày tôi cứ đi moi hết vị này đến vị khác trong đoàn... Tôi làm việc như một nhà phẫu thuật lành nghề. Nói thật chứ, giá tôi có lấy mất một lá phổi của những anh chàng đù đờ này thì có lẽ họ cũng chẳng hay biết gì...

Tội đồ bất đắc dĩ Lượt xem: 3734
16/12/2014 19:58
Chiếc ô tô buýt chật ních người. Nhưng giữa đám người chen chúc ấy vẫn nổi bật lên một vị khách mà thoáng trông cũng biết ngay là đi nhầm xe. Chỗ của ông ta lẽ ra là trong xe cấp cứu mới phải. Vì tay trái ông ta bị buộc treo lên vai bằng một dây vải trắng, đầu thì băng bó chằng chịt, một mắt thì sưng húp lên...

Secmenđi sinh ngày nào? Lượt xem: 3521
16/12/2014 19:57
Ðúng là thời buổi bây giờ, không nói gì đến hạng dân thường, mà ngay cả những người có học cũng chẳng anh nào quan tâm gì đến khoa học cả! Nhà bác học này có cống hiến rất lớn cho nền lịch sử văn học nước ta đấy, vì ông ta đã tìm ra một ngày quan trọng...

Vì sao mèo cúp đuôi chạy? Lượt xem: 3475
16/12/2014 19:55
Con người dù sao cũng khôn ngoan, biết cách trở về trạng thái bình tĩnh. Nhưng còn chú mèo? Chú nhảy bổ đi mất như hoá dại. Liệu rồi chú có lấy lại được bình tĩnh hay không? Điều ấy đến bây giờ tôi vẫn chưa dám chắc.

Phải hét thật to Lượt xem: 4311
16/12/2014 19:52
Trước đây tôi đã vài lần được xem đấu vật, và tôi biết các võ sĩ có quyền hét thật to để tự chấn an và uy hiếp tinh thần của đối phương. Tôi còn biết làm gì được? Tôi cố làm bộ mặt thật dữ tợn, vỗ tay vào đùi đen đét và ra sức gào thật to đến đau quặn cả bụng. Tôi thấy đối thủ của tôi hơi lùi lại...

Xếp hàng Lượt xem: 4793
16/12/2014 19:51
Về nhà tôi để mũ lên bàn. Lúc làm việc thỉnh thoảng tôi ngẩng đầu lên nhìn. Một mặt nó gợi nhớ cái xuẩn ngốc của tôi, mặt khác, nó cũng là một nguồn an ủi thật hú vía? Suýt nữa ngày mai tôi đi mua một cây xe điếu thì sao? Biết dùng nó làm gì cho được?

Con vẹt A-ra Lượt xem: 3736
16/12/2014 19:47
Cứ nhắm mắt lại là hình dung ra cảnh tượng: sau khi từ cơ quan về, mệt mỏi vì những hội nghị hay các cuộc họp quan trọng, Ni-rep buông mình xuống chiếc ghế bành rất sâu và êm, tha hồ ngắm nghía con vẹt. Con chim nhập khẩu nhiều màu sắc đó kính cẩn nhìn chủ và cất tiếng chào lạ tai: "ca-răm-ba" hay "măm-ba" gì đó.

Đầu bếp có bằng cấp Lượt xem: 3494
16/12/2014 19:46
Dạo bước trên phố, tự nhiên cảm thấy bụng đói thì vừa lúc tôi bước gần đến một nhà hàng đặc sản. Một năm trước, tôi đã có dịp thưởng thức tại đây món gà tần hạt sen thơm tho béo ngậy, cho đến nay vẫn không thể nào quên...

Hiển thị 41 - 50 tin trong 91 kết quả