Rau đắng

16/12/2014 18:59
Lượt xem 4179

Một lần tôi vào cửa hàng thực phẩm, thấy bán bia Pinđen. Đây là loại bia ngon nhất ở Tiệp Khắc mà tại Bra-ti-xla-va không mấy khi có bán. Tất nhiên tôi phải tận dụng dịp may hiếm có này mà mua nhét đầy cặp da. Tôi khệ nệ xách chiếc cặp da nặng trĩu cố leo lên xe điện, thì gặp ngay bác hàng xóm. Ông ta chào và nhìn chiếc cặp căng phồng của tôi nói ngay:
- Xin chúc mừng bạn mua được hàng hiếm. Có cái gì hay đấy?

- Ồ, cái món vô bổ này ấy mà - Tôi nói cho qua chuyện vì không muốn nhận cái tiếng là con sâu bia, hay người thích say sưa.

Nhưng ông bạn tôi đã tò mò đưa tay nhất thử cặp:
- Úi dà! Nặng thật! Cái gì mà nặng như muối mỏ vậy?

Tôi vớ ngay lấy ý đó của ông hàng xóm và nói bừa:
- Bác đoán đúng đấy.

- Nhưng bác mua làm gì lắm muối thế? Chẳng lẽ đó là thứ khan hiếm hay sao?

Đâm lao phải theo lao, tôi đành tiếp tục phịa ra rằng nghe nói mỏ muối bị cháy phải đóng cửa. Nhà hết muối ăn, nên tôi lo mua dự trữ phòng xa.

- Thế cơ à? - Ông hàng xóm ngạc nhiên và có vẻ lo lắng - Vậy thì tôi cũng phải mua ngay mới được.

Trên xe điện lúc đó có hai bà nội trợ nghe trộm được câu chuyện của chúng tôi. Tôi thấy họ nháy mắt ra hiệu cho nhau gì đó, nhưng tôi chẳng quan tâm gì.

Một tuần sau, ở nhà tôi hết muối ăn thật. Sáng hôm đó, tôi lại ra cửa hàng hỏi mua muối.

- Bác ơi, muối để ở đâu hả bác?

- Ông này như người ở cung trăng mới rơi xuống hay sao, muối đã hết mấy hôm nay rồi.

- Lạ nhỉ, sao lại hết cơ chứ?

- Sao à? - Người bán hàng trả lời - Người ta kéo đến như một đàn châu chấu, ai cũng nhắc đến chục cân thì làm sao mà không hết. May mà tôi cũng thủ được vài gói cuối cùng chứ không thì cũng đến ăn nhạt mất thôi.

Tôi đành đi lùng ở tất cả các cửa hàng thực phẩm, nhưng không đâu có cả, và nghe được nhiều lời giải thích khác nhau:
- Cháy mỏ muối.

- Ở vườn bách thú mới đưa về chục con dê núi, chúng ăn một ngày hết hàng tạ muối.

- Mưa ngập ướt hết kho muối rồi, phải chờ ít lâu nữa mới có muối khô.

- Người ta làm hồ nước mặn cho khách du lịch, bao nhiêu muối đổ xuống đó mà cũng chưa ăn thua gì.

- Ở chợ nông trang bán tới hai cua-ron một cân muối.

vân vân...

Khi tôi thấy trong nhà ăn tập thể của xưởng chúng tôi các lọ muối cũng đều trơ đáy cả, thì tôi mới biết tình hình thật là nghiêm trọng.

Tôi la rầm cả phân xưởng:
- Các bạn ơi! Đừng có điên mà đi tích trữ muối nữa! Lỗi tại tôi cả. Muối ở nước ta sản xuất thiếu gì. Rồi lại có bán đầy cửa hàng thôi.

Nhưng chẳng ai thèm nghe tôi cả. Người ta còn cho tôi là "ấm đầu" nữa cơ chứ. Cả ông hàng xóm của tôi cũng bảo rằng dưới cái mũ của tôi hình như lâu nay có gì lộn xộn thật.

(Truyện hài hước Tiệp Khắc)

Các tác phẩm khác

Kiến trúc sư... đã xây nên Châu Mỹ Lượt xem: 1818
16/12/2014 17:00
Bị bắt quả tang, cô giáo xấu hổ đỏ bừng mặt. Chúng tôi cứ tưởng ông thanh tra sẽ đòi hỏi học sinh giải toán trước khi chép thơ. Ai ngờ... do vô tình, ông ấy đã thay đổi thứ tự công việc và thế là Chengis sa bẫy, trở thành nạn nhân khốn khổ của ông thanh tra.

Có làm thì mới có ăn... Lượt xem: 2277
16/12/2014 16:56
Ba mẹ nói thiệt đi, chăm chỉ hay lười biếng là tốt? Tại sao mọi người vẫn chê ông Zeinel lười biếng. Chính ba và mấy chú vẫn bảo ông ta ngu, thộn, đầu bò đấy thôi. Thế mà ông ta có nhà máy, cửa hàng, công ty,... rồi xe hơi, nhà lầu nữa... Con ông ấy cũng lại dốt nát, ngu đần không chịu học hành gì cả...

Tôi không ngờ em lại như vậy... Lượt xem: 2661
16/12/2014 16:53
Thế là theo sự tính toán chi tiết của Osman, thầy giáo phải bỏ ra mỗi ngày hơn 11 giờ đồng hồ để chấm cho xong bài kiểm tra của lớp tôi. Ngay cả khi thầy bỏ không ngủ, thầy cũng không có đủ thời giờ để làm hết việc. Sau khi nghe Osman giảng giải, cả lũ chúng tôi im lặng không nói được gì.

Vì sao tôi không trở thành nhà văn Lượt xem: 2177
16/12/2014 16:50
Bạn có thể tưởng tượng là tôi đau khổ đến thế nào. Sau đó, tôi kết luận là người thời nay sẽ không hiểu được văn chương cao siêu của tôi, nên tôi sẽ không chấp nhất với họ làm gì. Tôi quay sang làm thơ....

Cái kính Lượt xem: 2641
16/12/2014 16:49
Lâu nay tôi vẫn thầm mong cho tóc chóng rụng, cho trán hói đi. Rồi đeo thêm chiếc kính vào cho ra dáng trí thức. Vì tôi cho như thế là dấu hiệu của một anh trí thức. Ngay như anh bán thịt bây giờ mà để trán hói và mang kính vào, tôi cho trông cũng không khác gì giáo sư đại học!

Hâm lại chất lãng mạn Lượt xem: 2086
16/12/2014 16:46
Một trong những vấn đề lớn của hôn nhân và hạnh phúc gia đình hiện nay là chất lãng mạn đã biến mất khỏi cuộc sống của chúng ta. Ấy thế mà bạn tôi đã giải quyết thành công được vấn đề này...

Chiếc gương kỳ diệu Lượt xem: 2031
16/12/2014 16:45
Suốt đêm hôm đó trong thành phố đâu đâu cũng vang lên tiếng kính vỡ. Người ta thi nhau bỏ gương vào cối mà giã. Sáng ra những người phu hốt rác sửng sốt trước một cảnh tượng chưa từng thấy: khắp nơi nhà nào cũng ngổn ngang những đống gương vỡ, phố xá thì tràn ngập bụi kính.

Thiên đường và địa ngục Lượt xem: 2178
16/12/2014 16:42
Tôi lập tức bay theo. Tôi cảm thấy ở cái chốn thiên đường này bề ngoài thì sạch bên trong lại bẩn hơn rác rưởi. Tôi thà sống tiếp những ngày địa ngục ở thùng rác còn hơn! Cái thiên đường này bẩn đến mức loài ruồi cũng không muốn lưu lại một giây một phút!

Có nên làm bác sỹ không con ? Lượt xem: 1398
16/12/2014 16:39
Chúng ta thiếu thầy thuốc là thế, nhưng một số người vẫn phải chạy sang Âu, sang Mỹ kiếm ăn! Thì ra có những nhà thông thái nửa mùa của chúng ta muốn rằng các bác sĩ trẻ học ở nước ngoài trở về trước hết phải qua một kỳ sát hạch rồi mới được hành nghề...

Những bí mật của tình yêu Lượt xem: 5431
07/11/2014 11:13
Anh đừng lo - Vụ phó Lai-ôx nói - Tôi và vợ tôi đằng nào cũng không có chương trình vào tối nay. Thậm chí còn nghĩ mãi xem có việc để làm cho đỡ buồn không. Như vậy, chúng tôi sẽ trông con cho anh chị.

Hiển thị 11 - 20 tin trong 20 kết quả