Thơ

VIẾT CHO TUỔI 17
 
Gió hiu hắt gọi buồn thương chín mộng
Mây tương tư vương vấn cả tâm hồn.
Nhớ khi mình gặp gỡ lúc hoàng hôn
Tình luyến nhớ quyện hồn em lốc xoáy.

Anh có nghe cửa tim mình vừa mở
Gọi tình yêu dìu dặt chốn mông lung,
Hai chúng ta cùng vọng tưởng xa xăm
Tìm hạnh phúc trong chân trời nhạt nắng.

Chiều mây trắng tiếng nhạn đà xa vắng,
Anh thầm thì những ngôn ngữ yêu đương
Dù ngoài kia trời ảm đạm thê lương,
Nhưng mình vẫn nghe lòng mình nao nức.

- Thơ Huyền Băng

Bài thơ chỉ ảo như một làn mây bay trong một chiều hoàng hôn nhạt nắng... mà lắng đọng bên trong tình thơ vẫn tràn đầy cảm xúc và nao nức. Viết Cho Tuổi 17 của Huyền Băng là một bài thơ đẹp, rất đẹp và rất đáng yêu ! Đầm trong cái đẹp ấy của hình ảnh, cảm xúc và của cả làn điệu thi ca có thể làm mê say lòng người !..Còn bây giờ thì Huyền Băng hãy xem, anh sẽ họa cùng với Viết Cho Tuổi 17 của em nghe (!)

VIẾT CHO BUỔI HOÀNG HÔN

Đừng buồn nhé, đời người tuy khoảnh khắc
Vụt như câu bay bóng lạc giữa trời...
Em có nghe tiếng bên bờ biển ấy
Trong mãi hồn ta thăm thẳm khắp trùng khơi.

Em nhìn lên hoàng hôn với một làn mây trắng
Dưới bãi bờ trai gái vẫn sinh sôi
Và khát vọng đâu đã phải là tắt ngấm
Ta lại ru ta trong biển lớn cuộc đời.

Buổi hoàng hôn, em ơi rất đẹp !
Có nắng vàng rạng rỡ ánh pha lê
Có thế giới, vũ trụ quay quanh mộng
Dưới những hàng cây xanh
mình lặng lẽ đi...

Cánh nhạn đã về dẫu đà xa vắng
Mùa xuân kia mây cũng nhởn nhơ bay
Em không phải gối đầu bên rêu
mà là lên hoa thắm
Của buổi hoàng hôn hương nhụy ngọt ngào say.

Ôi hoàng hôn, hoàng hôn, hồn ta làm lốc xoáy
Tình ru trong nhung êm, như dòng suối dạt dào
Ta sẽ nói với nhau những lời nhỏ bé
Còn cuộc đời nhờ lịch sử ta trao.

Em có nghe, có nghe,
tiếng đôi bờ vang động
Anh thầm thì gọi vọng giữa trăng sao./.

( Hà Nội - tháng 3 năm Đinh Hợi )
Các tác phẩm khác

Công chúa Ai Tư Lượt xem: 27799
20/12/2014 16:33
Lê Ngọc Hân (1770-1799)

Tài hoa cung cấm gập ghềnh
long đong gấm lụa, lênh đênh kiệu vàng
trông vời một chiếc thuyền nan
cảm thương quê mẹ chưa lần về thăm.

Chín tầng mây còn thấp Lượt xem: 25342
20/12/2014 16:26
Cao Bá Quát (1809 - 1855)

Chấm muội đèn chữa câu phạm húy
Cái roi song xóa mộng công danh
văn chưng một thuở "vô Tiền Hán"
cùm khóa chân, nghiên bút tan tành.

Dù đui mà giữ đạo nhà Lượt xem: 17238
20/12/2014 16:26
Nguyễn Đình Chiểu (1822 - 1888)

Ngả đường nào cũng mịt mù đen đặc
ông đi
tìm nghĩa sĩ tế linh nơi Cần Giuộc
kiếm ngư tiều trị bịnh xứ Ba Tri

Thu thanh đạm Lượt xem: 28173
20/12/2014 16:24
Nguyễn Khuyến (1835 - 1909)

Ngõ trúc xanh hơn từ độ ấy
ao làng thẳm lặng một tờ thư
thuyền câu muốn gửi câu thơ cổ
chẳng biết bao giờ mới tới thu?

Chúc người chúc tết Lượt xem: 17289
20/12/2014 16:23
Tú Xương (1870 - 1907)

Lẳng lặng mà nghe tôi chúc ông
từ ngày ông chán cảnh người đông
ung dung thượng giới trời mây dạo
lều chõng long đong hết bận lòng.

Non nước thề xưa Lượt xem: 15302
20/12/2014 16:22
Tản Đà (1890-1939)

Trông mờ mây phủ núi xa
hay hồn viễn vọng sông Đà, Tản Viên.

Viết lúc tắt đèn Lượt xem: 27325
20/12/2014 16:21
Ngô Tất Tố (1894-1954)

Mài thời gian vẹt hết thỏi mực tàu
lều chõng gò lưng khoa cuối
anh khóa không hay đã bạc đầu.

Nhà văn của nỗi niềm dang dở Lượt xem: 19298
20/12/2014 16:20
Khái Hưng (1896-1947)

Chưa nở đã tàn: hoa ước hẹn
sương treo cành lộc khóc tiêu điều
nàng Mai gánh cả đời cô quả
làm gánh hàng hoa bán chợ chiều.

Người thuở tố tâm Lượt xem: 23472
20/12/2014 16:19
Hoàng Ngọc Phách (1896-1973)

Hy vọng kể chi ngày mỗi khác
nước mắt xa gì thuở Tố Tâm
hỏi hồ Tây sóng pha bao lệ
thu rơi bao lớp lá thư tình.

Mai sớm Lượt xem: 24166
20/12/2014 16:19
Đặng Thai Mai (1902-1984)

Ngỡ gặp nhành mai sớm
đi từ phía cảo thơm
ông là trang cổ lục
hay là dòng tân văn ?

Hiển thị 851 - 860 tin trong 2674 kết quả