Thơ

VIẾT CHO TUỔI 17
 
Gió hiu hắt gọi buồn thương chín mộng
Mây tương tư vương vấn cả tâm hồn.
Nhớ khi mình gặp gỡ lúc hoàng hôn
Tình luyến nhớ quyện hồn em lốc xoáy.

Anh có nghe cửa tim mình vừa mở
Gọi tình yêu dìu dặt chốn mông lung,
Hai chúng ta cùng vọng tưởng xa xăm
Tìm hạnh phúc trong chân trời nhạt nắng.

Chiều mây trắng tiếng nhạn đà xa vắng,
Anh thầm thì những ngôn ngữ yêu đương
Dù ngoài kia trời ảm đạm thê lương,
Nhưng mình vẫn nghe lòng mình nao nức.

- Thơ Huyền Băng

Bài thơ chỉ ảo như một làn mây bay trong một chiều hoàng hôn nhạt nắng... mà lắng đọng bên trong tình thơ vẫn tràn đầy cảm xúc và nao nức. Viết Cho Tuổi 17 của Huyền Băng là một bài thơ đẹp, rất đẹp và rất đáng yêu ! Đầm trong cái đẹp ấy của hình ảnh, cảm xúc và của cả làn điệu thi ca có thể làm mê say lòng người !..Còn bây giờ thì Huyền Băng hãy xem, anh sẽ họa cùng với Viết Cho Tuổi 17 của em nghe (!)

VIẾT CHO BUỔI HOÀNG HÔN

Đừng buồn nhé, đời người tuy khoảnh khắc
Vụt như câu bay bóng lạc giữa trời...
Em có nghe tiếng bên bờ biển ấy
Trong mãi hồn ta thăm thẳm khắp trùng khơi.

Em nhìn lên hoàng hôn với một làn mây trắng
Dưới bãi bờ trai gái vẫn sinh sôi
Và khát vọng đâu đã phải là tắt ngấm
Ta lại ru ta trong biển lớn cuộc đời.

Buổi hoàng hôn, em ơi rất đẹp !
Có nắng vàng rạng rỡ ánh pha lê
Có thế giới, vũ trụ quay quanh mộng
Dưới những hàng cây xanh
mình lặng lẽ đi...

Cánh nhạn đã về dẫu đà xa vắng
Mùa xuân kia mây cũng nhởn nhơ bay
Em không phải gối đầu bên rêu
mà là lên hoa thắm
Của buổi hoàng hôn hương nhụy ngọt ngào say.

Ôi hoàng hôn, hoàng hôn, hồn ta làm lốc xoáy
Tình ru trong nhung êm, như dòng suối dạt dào
Ta sẽ nói với nhau những lời nhỏ bé
Còn cuộc đời nhờ lịch sử ta trao.

Em có nghe, có nghe,
tiếng đôi bờ vang động
Anh thầm thì gọi vọng giữa trăng sao./.

( Hà Nội - tháng 3 năm Đinh Hợi )
Các tác phẩm khác

Lưu lạc Lượt xem: 24395
17/12/2014 14:48
Người xưa còn có bóng trăng theo
Ta chỉ còn đây chút nắng chiều
Gió bụi xác xơ không quán trọ
Ngựa xe xa vắng nẽo cô liêu!

04. Mẹ Lượt xem: 20301
17/12/2014 14:47
Thân tặng Trần Kiêu Bạc

Chân cứng, đá mềm tủi hồn quê
Áo nâu nón lá mặt sầu che
Nắng khô bờ mía khô ao cá
Cỏ héo hoa tàn bặt tiếng ve!

03. Áo bay Lượt xem: 15819
17/12/2014 14:45
Tưởng mây gọi áo trắng về
Nào hay mây lỗi hẹn thề... trốn ta!
Chiều đông áo tím hoa cà
Nhởn nhơ trước ngõ làm quà tương tư!

01. Đổi đời Lượt xem: 17992
17/12/2014 14:44
Rong chơi năm tháng đổi đời
Cổng tù giông bão cổng trời khói sương?
Sử kinh đốt chẳng hết hương
Trần gian địa ngục đoạn trường còn nguyên?

Hương áo Lượt xem: 19231
17/12/2014 14:41
Ngừng trong hạt nước bốc hơi
Nghe ta muối mặn nghe người lệ cay

Tiểu sử Lượt xem: 20559
17/12/2014 14:39
- Tên thật Phan Văn Tám
- Bút hiệu LUÂN TÂM, đôi khi ký MINH TÂM
- Sanh năm 1944 tại Bến Tre
- Có vợ và 3 con

Dại khờ Lượt xem: 19179
17/12/2014 14:23
Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

Lời thơ vào tập gởi hương Lượt xem: 10778
17/12/2014 14:23
Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi. (?)
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.

Lời thơ vào tập gửi hương Lượt xem: 14856
17/12/2014 14:22
Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi,
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.

Sự sống chẳng bao giờ chán nản Lượt xem: 12863
17/12/2014 14:20
Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn
Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết;
Cái chết rên môi có đôi râu mép
Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;

Hiển thị 1861 - 1870 tin trong 2674 kết quả