(sưu tầm)
Của chồng, công vợ
Ðạo vợ, nghĩa chồng.
Trông ấm, ngoài êm
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Chồng như đó, vợ như hom
Trai có vợ như giỏ có hom
Giàu về bạn, sang về vợ
Thuyền theo lái, gái theo chồng
Gái có công, chồng chẳng phụ.
Chồng tới vợ lui, chồng hòa vợ thuận.
ẵm con chồng hơn bồng cháu ngoại
Thuận vợ thuận chồng
Tát bể Ðông cũng cạn
Chồng khôn thì nổi cơ đồ
Chồng dại luống tổn công phu nhọc nhằn
Chồng khôn được vợ đi hài
Vợ khôn chồng được nhiều bài cậy trông.
Nước còn quyến cát làm đôi
Huống chi ta chẳng tài bồi lẫn nhau
Vợ chồng như đôi cu cu
Chồng thì đi trước, vợ gật gù theo sau
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu hao thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu
Sông Ngân há dễ bắc cầu
Trai thương vợ cũ, gái sầu chồng xưa
Mẹ cha bú mớm nâng niu
Tội trời đành chịu, không yêu bằng chồng
Qua đồng ghé nón thăm chồng
Ðồng bao nhiêu lúa, thương chồng bấy nhiêu
Gái thương chồng, đương đông buổi chợ
Trai thương vợ, nắng quái chiều hôm
Hạt lúa vàng, hạt thóc cũng vàng
Anh yêu em, bác mẹ, họ hàng cũng yêu
Ðêm qua ngỏ cửa chờ chồng
Ðêm nay ngỏ cửa, gió đông lọt vào
Ðó có đủ đôi ăn rồi lại ngủ
Ðây có một mình thức đủ năm canh
Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Thia lia quen chậu, vợ chồng quen hơi.
Thương ai bằng nỗi thương con
Nhớ ai bằng nỗi gái son nhớ chồng
Không thiêng cũng thể bụt nhà
Dầu khôn dầu dại cũng là chồng em
Anh về chẻ nứa đan sàng
Chẻ tre đan chõng cho nàng ru con
Màn hoa lại trải chiếu hoa
Bát ngọc lại phải đũa ngà, mâm son.
Lấy chồng từ thuở mười lăm
Chồng chê tôi bé chẳng nằm cùng tôi
Ðến năm mười tám, đôi mươi
Tôi nằm dưới đất, chồng lôi lên giường!
Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn chân giường gẫy một còn ba!
Ai về nhắn nhủ mẹ cha
Chồng tôi nay đã giao hòa cùng tôi
Em lấy anh từ thuở mười ba
Ðến năm mười tám em đà năm con
Ra đường người tưởng còn son
Về nhà thiếp đã năm con cùng chàng.
Thuyền tình trở lái về đông
Em đi theo chồng để mẹ cho ai?
- Mẹ già đã có em trai
Phận em là gái dám sai chữ tòng.
Có chồng, bớt áo thay vai
Bớt màu trang điểm, kẻo trai nó lầm
Thương chồng nấu cháo le le
Nấu canh bông bí, nấu chè hạt sen
Thương nhau bất luận giàu nghèo
Dù cho lên ải xuống đèo cũng cao
Theo nhau cho trọn đạo đời,
Dẫu mà không chịu, trải ơi mà nằm
Ðôi ta lấm tấm hoa nhài
Chồng đây vợ đấy kém ai trên đời
Muốn cho gần chợ ta chơi
Gần sông tắm mát, gần nơi đi về.
Thiếp nhớ chàng tấm phên hư, nuộc lại đứt
Chàng nhớ thiếp khi đắng nước lúc nghẹn cơm
Ba trăng là mấy mươi hôm
Mai nam vắng trước, chiều nồm quạnh sau.
Con sóc mày trèo cành nho
Anh kia không vợ hay mò đi đêm
Dốc bồ thương kẻ ăn đong
Vắng chồng, thương kẻ nằm không một mình
Cơm trắng ăn với chả chim
Chồng đẹp vợ đẹp, những nhìn mà no
Cơm hẩm ăn với cà kho
Chồng xấu vợ xấu, những lo mà gầy.
Trời mưa thì mặc trời mưa
Chồng tôi đi bừa đã có áo tơi
Chồng tôi đi chơi đã có nón đội
Chồng tôi đi hội đã có dù che.
Chồng yêu cái tóc nên dài
Cái duyên nên đẹp, cái tài nên khôn.
Ðốt than nướng cá cho vàng
Lấy tiền mua rượu cho chàng uống chơi.
Chồng chài, vợ lưới, con câu,
Sông Ngô, bể sở, biết đâu là nhà!
Chồng ta áo rách ta thương
Chồng người áo gấm, xông hương mặc người
Lấy chồng cận núi kề sông
Nước không lo cạn, củi không lo tìm.
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp, gật đầu khen ngon
Ai kêu, ai hú bên sông?
Tôi đang sắm sửa cho chồng xuống ghe
Chồng xuống ghe, quạt che tay ngoắt,
Cất mái chèo, ruột thắt từng cơn ...
Ai kêu xeo xéo bên sông
Tôi còn vá áo cho chồng tôi đây!
Ðêm khuya lặng gió thanh trời
Khuyên chàng bớt ngủ nghe lời em than.
Ðêm nằm nghĩ lại mà coi
Lấy chồng hay chữ như soi gương vàng.
Ði đâu cho thiếp đi cùng
Ðói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam.
Tay mang khăn gói sang sông
Mồ hôi ướt đẫm thương chồng phải theo.
Anh đi ba tháng thì về
Rừng thiêng nước độc, chớ hề ở lâu.
Thương chồng nên phải lầm than
Xưa nay ai bắt việc quan đàn bà.
Chợ Bến thành dời đổi
Người sao khỏi hợp tan
Xa gần giữ nghĩa tao khang
Chớ ham nơi quyền quý mà đá vàng cùng nhau.
Non non nước nước khơi chừng
ái ân đôi chữ, xin đừng có quên
Tình sâu mong trả nghĩa đền
Ðừng vui chốn khác mà quên chốn này
Nước vơi rồi lại nước đầy
Tình kia chưa trả, nghĩa này chớ quên.
Ðã lòng đùm bọc vì yêu
Thời anh đắp điếm trăm điều dại khôn
ở cho chung thủy vẹn toàn
Lên non lên dõi, xuống thuyền xuống theo
Mù u ba lá mù u
Vợ chồng cãi lộn, con cu giải hòa.
Ðốn cây ai nỡ dứt chồi
Ðạo chồng nghĩa vợ, giận rồilại thương.
Ðôi ta là nghĩa tao khang
Xuống khe bắt ốc lên ngàn hái rau
Vì chuôm cho cá bén đăng
Vì chàng thiếp phải đi trăng về mò.
Vợ chồng là nghĩa già đời
Ai ơi, chớ nghĩ những lời thiệt hơn.
Giấn vốn em chỉ có ba đồng
Nửa để nuôi chồng, nửa để nuôi tôi
Còn thừa mua cái bình vôi
Mua xanh, mua chảo, mua nồi nấu ăn
Còn thừa mua nhiễu quấn khăn
Mua dăm vuông vóc, may chăn cho chồng
Còn thừa mua chiếc thuyền rồng
Ðem ra cửa bể cho chồng thả chơi
Còn thừa mua khám thờ thời
Mua tranh sơn thủy treo chơi đầu thuyền.
Nhà anh chỉ có một gian
Nửa thì làm bếp nửa toan làm buồng
Anh cậy em coi sóc trăm đường
Ðể anh buôn bán thông hành đường xa
Liệu mà thờ kính mẹ già
Ðừng tiếng nặng nhẹ, người ta chê cười
Dù no dù đói cho tươi
Khoan ăn bớt ngủ, liệu bài lo toan
Cho anh đành dạ bán buôn ...
Sinh con mới ra thân người
Làm ăn thịnh vượng đời đời ấm no.
Anh đi làm thợ nơi nao
Ðể em gánh đục gánh bào đi theo.
Chàng ơi đưa gói thiếp mang
Ðưa gươm thiếp vác, cho chàng đi không.
Có chồng thì phải theo chồng
Chồng đi hang rắn, hang rồng cũng theo.
Vì chồng nên phải gắng công
Nào ai xương sắt, da đồng chi đây.
Ðưa nhau giọt lệ khôngngừng
Ngó sông, sông rộng, ngó rừng, rừng cao.
Ai làm cho cải tôi ngồng
Cho dưa tôi khú, cho chồng tôi chê
- Chồng chê thì mặc chồng chê
Dưa khú nấu với trê ngọt lừ.
Mẹ trông con qua cầu ái tử
Vợ trông chồng đứng núi Vọng phu
Một mai bóng xế, trăng lu
Con ve kêu mùa hạ, biết mấy thu cho gặp chàng!
Cái bống là cái bống bình
Thổi cơm nấu nước một mình mồ hôi
Rạng ngày có khách đến chơi
Cơm ăn rượu uống cho vui lòng chồng.
Rạng ngày ăn uống vừa xong
Tay nhấc mâm đồng, tay trải chiếu hoa
Nhịn miệng đãi khách đàng xa
ấy là của gửi chồng ta ăn đường.
Ðèn trời thắp sáng bốn phương
Ðèn tôi sáng tỏ đầu giường nhà tôi.
Đất nước đàn bầu (câu 051 - 100)
Lượt xem: 14264
22/08/2013 14:49
Anh con trai phường vải không về
Sông Cầu xa thăm thẳm
Vạt áo tứ thân lau nước mắt
Bà hát tôi nghe những điệu buồn
Đất nước đàn bầu (câu 001 - 050)
Lượt xem: 16108
22/08/2013 14:48
Đi dọc một triền sông
Những chiếc trống đồng vùi trong cát
Những mảnh bình vỡ nát
Những mũi tên lăn lóc
Thơ ru em ngủ
Lượt xem: 21268
22/08/2013 14:45
Ngủ đi em ơi, trời xanh sau lá thưa
Trưa đã sẫm rồi, cửa ngỏ sương sa
Em nằm nghiêng, tóc cụp xuống như lông thỏ
Như con sóc hiền, như chùm dẻ mùa đông.
Những chiếc lá rơi
Lượt xem: 24230
22/08/2013 14:41
Con người bé nhỏ
trong thành phố không màu
trước một chiếc cầu
không thể đi qua
Bài hát ấy vẫn còn dang dở
Lượt xem: 21732
22/08/2013 14:40
Nắng đã tắt dần trên lá im
Chiều đã xẫm màu xanh trong mắt tối
Đường đã hết trước biển cao vời vợi
Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn
Bầy ong trong đêm sâu
Lượt xem: 20007
22/08/2013 14:39
Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
Thắp một ngọn đèn hồng như ánh lửa
Ðêm sâu quá đêm nào biết ngủ
Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi
Chiều chuyển gió
Lượt xem: 17923
22/08/2013 14:36
Chân bước vội em về từ phố rộng
Mang mùa hè xanh biếc trên vai
Chiều mênh mông gió lớn thổi từ trời
Em bỏ nón, tóc lòa xòa trên má.
Bắc hành tạp lục
Lượt xem: 17834
22/08/2013 14:25
Tập thơ này của Nguyễn Du sáng tác trong vòng 1 năm, từ tháng hai đến tháng chạp năm Quý Dậu (1813) khi ông cầm đầu một phái đoàn sang sứ Trung Quốc. Mở đầu quyển là bài cảm tác khi trở ra Thăng Long để lên đường sang Trung Quốc. Bài cuối làm khi trở về đến Võ Xương (Hồ Bắc), từ đó lên thuyền trở về, nên không có đề tài ngâm vịnh nữa. Thơ ghi chép những điều trông thấy, những cảm nghĩ dọc đường.
Bắc hành tạp lục - Bài 1
Lượt xem: 19540
22/08/2013 14:23
Tản Lĩnh Lô Giang tuế tuế đồng
Bạch đầu do đắc kiến Thăng Long
Thiên niên cự thất thành quan đạo
Nhất phiến tân thành một cố cung
Bắc hành tạp lục - Bài 2
Lượt xem: 16516
22/08/2013 14:22
Cổ thời minh nguyệt chiếu tân thành
Do thị Thăng Long cựu đế kinh
Cù hạng tứ khai mê cựu tích
Quản huyền nhất biến tạp tân thanh
Hiển thị 91 - 100 tin trong 644 kết quả