951 Dạy rằng: “Con lạy mẹ đây,
952 “Lạy rồi sang lạy cậu mày bên kia”
953 Nàng rằng: “Phải bước lưu ly,
954 “Phận hèn, vâng đã cam bề tiểu tinh.
955 “Điều đâu lấy yến làm anh,
956 “Ngây thơ chẳng biết là danh phận gì.
957 “Đủ điều nạp thái vu qui,
958 “Đã khi chung chạ, lại khi đứng ngồi.
959 “Giờ ra thay bậc đổi ngôi,
960 “Dám xin gửi lại một lời cho minh.”
961 Mụ nghe nàng nói hay tình,
962 Bấy giờ mới nổi tam bành mụ lên:
963 “Này này, sự đã quả nhiên,
964 “Thôi đà cướp sống chồng min đi rồi!
965 “Bảo rằng: “Đi dạo lấy người,
966 “Đem về rước khách kiếm lời mà ăn.
967 “Tuồng vô nghĩa, ở bất nhân,
968 “Buồn mình, trước đã tần mần thử chơi.
969 “Mầu hồ đã mất đi rồi,
970 “Thôi thôi vốn liếng đi đời nhà ma!
971 “Con kia đã bán cho ta,
972 “Nhập gia, cứ phải phép nhà tao đây!
973 “Lão kia có giở bài bây,
974 “Chẳng văng vào mặt mà mày lại nghe!
975 “Cớ sao chịu tót một bề,
976 “Gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao!
977 “Phải làm cho biết phép tao!”
978 Giật bì tiên rắp sấn vào ra tay.
979 Nàng rằng: “Trời thẳm đất dày!
980 “Thân này đã bỏ những ngày ra đi!
981 “Thôi thì thôi, có tiếc gì!”
982 Sẵn dao tay áo, tức thì giở ra.
983 Sợ gan nát ngọc liều hoa !
984 Mụ còn trông mặt, nàng đà quá tay.
985 Thương ôi! tài sắc mực này,
986 Một dao oan nghiệt, dứt dây phong trần!
987 Nỗi oan vỡ lở xa gần,
988 Trong nhà người chật một lần như nêm.
989 Nàng thì bằn bặt giấc tiên,
990 Mụ thì cầm cập, mắt nhìn hồn bay.
991 Vực nàng vào chốn hiên tây,
992 Cắt người coi sóc, chạy thầy thuốc thang.
993 Nào hay chưa hết trần duyên,
994 Trong mê dường đã đứng bên một nàng.
995 Rỉ rằng: “Nhân quả dở dang,
996 “Đã toan trốn nợ đoạn tràng được sao!
997 “Số còn nặng nghiệp má đào,
998 “Người dù muốn quyết, trời nào đã cho!
999 “Hãy xin hết kiếp liễu bồ,
1000 “Sông Tiền-đường sẽ hẹn hò về sau”.
Khuyên nhủ người đời
Lượt xem: 11261
21/08/2013 19:50
Chớ chê người ngắn cậy ta dài
Hơn kém dù ai cũng mặc ai
Vị nọ có bùi, không có ngọt
Mùi kia chầy thắm, lại chầy phai
Chớ cậy rằng hơn
Lượt xem: 21635
21/08/2013 19:49
Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai
Có phúc có phần
Lượt xem: 21919
21/08/2013 19:48
Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
Vô sự là hơn
Lượt xem: 15728
21/08/2013 19:47
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho
Dĩ hòa vi quý
Lượt xem: 11042
21/08/2013 19:46
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua
Của nặng hơn người
Lượt xem: 14670
21/08/2013 19:45
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
Cảnh nhàn
Lượt xem: 14095
21/08/2013 19:44
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
Lòng vô sự
Lượt xem: 16806
21/08/2013 19:43
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen
Mùa thu đi chơi thuyền
Lượt xem: 7808
21/08/2013 19:43
Nước xuôi nước ngược, sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu, nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng, nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn siêu
Mặc chê khen
Lượt xem: 19027
21/08/2013 19:42
Thị phi chẳng quản, mặc chê khen
Ngu dại chan chan, tính đã quen
Cảnh cũ điền viên, tìm chốn cũ
Khách nhàn sơn dã, dưỡng thân quèn
Hiển thị 81 - 90 tin trong 501 kết quả