Thơ

851 Giọt riêng tầm tã tuôn mưa,
852 Phần căm nỗi khách, phần dơ nỗi mình.
853 Tuồng chi là giống hôi tanh,
854 Thân nghìn vàng để ô danh má hồng.
855 Thôi còn chi nữa mà mong,
856 “Đời người thôi thế là xong một đời!”
857 Giận duyên, tủi phận, bời bời,
858 Cầm dao, nàng đã toan bài quyên sinh.
859 Nghĩ đi nghĩ lại một mình:
860 Một mình thì chớ, hai tình thì sao?
861 Sao dầu sinh sự thế nào,
862 Truy nguyên, chẳng kẻo luỵ vào song thân.
863 Nỗi mình âu cũng giãn dần,
864 Kíp chầy, thôi cũng một lần mà thôi.
865 Những là đo đắn ngược xuôi,
866 Tiếng gà nghe đã gáy sôi mé tường.
867 Lần mai vừa rúc còi sương,
868 Mã sinh giục giã vội vàng ra đi.
869 Đoạn trường thay! Lúc phân kỳ,
870 Vó câu khấp khểnh, bánh xe gập ghềnh.
871 Bề ngoài mười dặm trường đình,
872 Vương Ông mở tiệc tiễn hành đưa theo.
873 Ngoài thì chủ khách dập dìu,
874 Một nhà huyên với một Kiều ở trong.
875 Nhìn càng lã chã giọt hồng,
876 Rỉ tai, nàng mới giải lòng thấp cao:
877 “Hổ sinh ra phận thơ đào,
878 “Công cha nghĩa mẹ kiếp nào trả xong?
879 “Lỡ làng, nước đục bụi trong,
880 “Trăm năm để một tấm lòng từ đây.
881 “Xem gương trong bấy nhiêu ngày,
882 “Thân con chẳng kẻo mắc tay bợm già.
883 “Khi về bỏ vắng trong nhà,
884 “Khi vào dùng dắng, khi ra vội vàng.
885 “Khi ăn khi nói lỡ làng,
886 “Khi thầy khi tớ xem thường xem khinh.
887 “Khác màu kẻ quý người thanh,
888 “Ngẫm ra cho kỹ, như hình con buôn
889 “Thôi con còn nói chi con,
890 “Sống nhờ đất khách, thác chôn quê người!”
891 Vương bà nghe bấy nhiêu lời,
892 Tiếng oan đã muốn vạch trời kêu lên.
893 Vài tuần, chưa cạn chén khuyên,
894 Mé ngoài nghỉ đã giục liền ruổi xe.
895 Xót con, lòng nặng chề chề,
896 Trước yên, ông đã nằn nì thấp cao:
897 “Chút thân yếu liễu thơ đào,
898 “Gấp nhà đến đỗi giấn vào tôi ngươi.
899 “Từ đây, góc bể bên trời,
900 “Nắng mưa thui thủi quê người một thân.

Các tác phẩm khác

Anh hứa đi anh Lượt xem: 18516
21/08/2013 19:53
Em đã yêu anh đến dại người,
Lòng em ngày tháng dễ nào nguôỉ
Yêu anh trên hết tình yêu mến,
Và sẽ yêu anh suốt một đời.

Thói đời Ii Lượt xem: 12449
21/08/2013 19:51
Vụng khéo nào ai chẳng có nghề
Khó khăn phải lụy đến thê nhi
Ðược thời, thân thích chen chân đến
Thất thế, hương lân ngảnh mặt đi

Khuyên nhủ người đời Lượt xem: 11261
21/08/2013 19:50
Chớ chê người ngắn cậy ta dài
Hơn kém dù ai cũng mặc ai
Vị nọ có bùi, không có ngọt
Mùi kia chầy thắm, lại chầy phai

Chớ cậy rằng hơn Lượt xem: 21634
21/08/2013 19:49
Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai

Có phúc có phần Lượt xem: 21917
21/08/2013 19:48
Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần

Vô sự là hơn Lượt xem: 15726
21/08/2013 19:47
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho

Dĩ hòa vi quý Lượt xem: 11041
21/08/2013 19:46
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua

Của nặng hơn người Lượt xem: 14668
21/08/2013 19:45
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười

Cảnh nhàn Lượt xem: 14093
21/08/2013 19:44
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao

Lòng vô sự Lượt xem: 16803
21/08/2013 19:43
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen

Hiển thị 81 - 90 tin trong 503 kết quả