851 Giọt riêng tầm tã tuôn mưa,
852 Phần căm nỗi khách, phần dơ nỗi mình.
853 Tuồng chi là giống hôi tanh,
854 Thân nghìn vàng để ô danh má hồng.
855 Thôi còn chi nữa mà mong,
856 “Đời người thôi thế là xong một đời!”
857 Giận duyên, tủi phận, bời bời,
858 Cầm dao, nàng đã toan bài quyên sinh.
859 Nghĩ đi nghĩ lại một mình:
860 Một mình thì chớ, hai tình thì sao?
861 Sao dầu sinh sự thế nào,
862 Truy nguyên, chẳng kẻo luỵ vào song thân.
863 Nỗi mình âu cũng giãn dần,
864 Kíp chầy, thôi cũng một lần mà thôi.
865 Những là đo đắn ngược xuôi,
866 Tiếng gà nghe đã gáy sôi mé tường.
867 Lần mai vừa rúc còi sương,
868 Mã sinh giục giã vội vàng ra đi.
869 Đoạn trường thay! Lúc phân kỳ,
870 Vó câu khấp khểnh, bánh xe gập ghềnh.
871 Bề ngoài mười dặm trường đình,
872 Vương Ông mở tiệc tiễn hành đưa theo.
873 Ngoài thì chủ khách dập dìu,
874 Một nhà huyên với một Kiều ở trong.
875 Nhìn càng lã chã giọt hồng,
876 Rỉ tai, nàng mới giải lòng thấp cao:
877 “Hổ sinh ra phận thơ đào,
878 “Công cha nghĩa mẹ kiếp nào trả xong?
879 “Lỡ làng, nước đục bụi trong,
880 “Trăm năm để một tấm lòng từ đây.
881 “Xem gương trong bấy nhiêu ngày,
882 “Thân con chẳng kẻo mắc tay bợm già.
883 “Khi về bỏ vắng trong nhà,
884 “Khi vào dùng dắng, khi ra vội vàng.
885 “Khi ăn khi nói lỡ làng,
886 “Khi thầy khi tớ xem thường xem khinh.
887 “Khác màu kẻ quý người thanh,
888 “Ngẫm ra cho kỹ, như hình con buôn
889 “Thôi con còn nói chi con,
890 “Sống nhờ đất khách, thác chôn quê người!”
891 Vương bà nghe bấy nhiêu lời,
892 Tiếng oan đã muốn vạch trời kêu lên.
893 Vài tuần, chưa cạn chén khuyên,
894 Mé ngoài nghỉ đã giục liền ruổi xe.
895 Xót con, lòng nặng chề chề,
896 Trước yên, ông đã nằn nì thấp cao:
897 “Chút thân yếu liễu thơ đào,
898 “Gấp nhà đến đỗi giấn vào tôi ngươi.
899 “Từ đây, góc bể bên trời,
900 “Nắng mưa thui thủi quê người một thân.
Gởi con ve sầu
Lượt xem: 16473
18/08/2013 19:26
Áo bay rồi theo khung cửa khép
Người còn ngơ ngẩn đứng trong sân
Chao ôi, màu áo xanh là thế
Đã có bao nhiêu kẻ mất hồn?
Đôi mắt người Sơn Tây
Lượt xem: 22679
18/08/2013 19:25
Đêm buồn ghé bến Cô Tô
nghe hồn ma cũ đọc thơ Tản Đà
người từ trong mộng bước ra
hạc vàng vỗ cánh như là vẫn say
Đọc lại thơ Đường
Lượt xem: 25454
18/08/2013 19:25
Tầm Dương gian đầu dạ tống khách
đời vô cùng ta thiếu đất đưa nhau
chiều lang thang trên biển Vũng Tàu
chút mưa bay cho người ướt áo
Đêm Tiền Giang
Lượt xem: 17724
18/08/2013 19:24
Mỹ Tho, về trong đêm mưa bay
bờ sông cũ ngồi ăn con cá lóc
cọng rau thơm nồng trong đêm bát ngát
đêm vô cùng đêm rất thực là đêm
Để lúc nhớ Trâm xa
Lượt xem: 29774
18/08/2013 19:23
Hình như tôi vừa tiễn một người
có điều gì mất đi trong tôi
lúc qua đèo tôi nhủ mình như thế
lệ có bào mòn núi cũng không nguôi
Cám ơn nhà văn Ngô Tất Tố
Lượt xem: 18241
18/08/2013 19:22
Tôi hiểu vì sao cụ thành nhà văn
quẳng bút lông đi viết Tắt Đèn
đèn tắt rồi đêm trở nên đen
nhìn rất rõ bên kia bờ cuộc sống
Adam, Eve
Lượt xem: 55705
18/08/2013 19:21
Giữa muôn loài ngây dại vô danh
anh bẻ đi một nhánh xương sườn
muối của đất, em thành người nữ
thành bông hồng biết nở trong anh
Vọng ngôn đêm Noel
Lượt xem: 16575
18/08/2013 19:20
Em loay hoay tìm diêm nhóm lửa
cho tôi giáng sinh vào giữa đời em
mang chân dung của Chúa hài đồng
tôi chọn em làm cây thập tự
Trên dấu hài xưa
Lượt xem: 13220
18/08/2013 19:19
Người sẽ về chuyến tàu đêm
đêm cho thấy cánh buồm màu trắng
đêm cho thấy không có gì trên bến
hạnh phúc bao giờ cũng rực sáng về đêm
Thượng kinh hành
Lượt xem: 13026
18/08/2013 19:18
Ôm chiếc nóp thượng kinh thăm kẻ chợ
mặt khờ trân ngơ ngác giữa kinh thành
nơi phố nhà day mặt ngó nhau trân
như chàng rể ngó trân bàn thờ nhà vợ
Hiển thị 281 - 290 tin trong 503 kết quả