801 Phòng khi nước đã đến chân,
802 Dao này thì liệu với thân sau này,
803 Đêm thu một khắc một chầy,
804 Bâng khuâng như tỉnh như say một mình.
805 Chẳng ngờ, gã Mã giám sinh,
806 Vẫn là một đứa phong tình đã quen.
807 Quá chơi, lại gặp hồi đen,
808 Quen mùi, lại kiếm ăn miền nguyệt hoa.
809 Lầu xanh có mụ Tú bà,
810 Làng chơi đã trở về già hết duyên.
811 Tình cờ, chẳng hẹn mà nên,
812 Mạt cưa mướp đắng, đôi bên một phường.
813 Chung lưng mở một ngôi hàng,
814 Quanh năm buôn phấn, bán hương đã lề.
815 Dạo tìm khắp chợ thì quê,
816 Giả danh hầu hạ, dạy nghề ăn chơi.
817 Rủi may âu cũng sự trời,
818 Đoạn trường lại chọn mặt người vô duyên!
819 Xót nàng, chút phận thuyền quyên,
820 Cành hoa đem bán vào thuyền lái buôn!
821 Mẹo lừa đã mắc vào khuôn,
822 Sính nghi rẻ giá, nghinh hôn sẵn ngày.
823 Mừng thầm, cờ đã đến tay,
824 Càng nhìn vẻ ngọc, càng say khúc vàng.
825 Đã nên quốc sắc thiên hương,
826 Một cười này, hẳn nghìn vàng chẳng ngoa.
827 ” Về đây, nước trước bẻ hoa,
828 Vương tôn quý khách ắt là đua nhau.
829 Hẳn ba trăm lạng kém đâu,
830 Cũng đà vừa vốn, còn sau thì lời.
831 Miếng ngon kề đến tận nơi,
832 Vốn nhà cũng tiếc của trời cũng tham.
833 Đào tiên đã bén tay phàm,
834 Thì vin cành quít cho cam sự đời.
835 Dưới trần mấy mặt làng chơi,
836 Chơi hoa, đã dễ mấy người biết hoa.
837 Nước vỏ lựu, máu mào gà,
838 Mượn màu chiêu tập lại là còn nguyên.
839 Mập mờ đánh lận con đen,
840 Bao nhiêu cũng bấy nhiêu tiền, mất chi?
841 Mụ già hoặc có điều gì,
842 Liều công mất một buổi quì mà thôi.
843 Vả đây đường sá xa xôi,
844 Mà ta bất động nữa người sinh nghi.
845 Tiếc thay! một đoá trà (đồ) mi,
846 Con ong đã mở đường đi lối về!
847 Một cơn mưa gió nặng nề,
848 Thương gì đến ngọc, tiếc gì đến hương!
849 Đêm xuân một giấc mơ màng,
850 Đuốc hoa để đó, mặc nàng nằm trơ.
Nắng phai
Lượt xem: 11465
18/08/2013 15:36
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
Nhớ Tú Xương
Lượt xem: 15591
18/08/2013 15:34
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
Thơ tặng vợ
Lượt xem: 13330
18/08/2013 15:32
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông
Tự cười mình - Ii
Lượt xem: 10473
18/08/2013 15:25
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.
Tự cười mình - I
Lượt xem: 13229
18/08/2013 15:24
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
Ta chẳng ra chi
Lượt xem: 14414
18/08/2013 15:22
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.
Ông Cử thứ năm
Lượt xem: 11008
18/08/2013 15:21
Ông cử thứ năm, con cái ai ? (1)
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai !
Phố hàng Song
Lượt xem: 11974
18/08/2013 15:19
Ở phố Hàng Song thật lắm quan, (1)
Thành thì đen kịt, đốc thì lang (2)
Chồng chung vợ chạ, kìa cô Bố
Đậu lạy quan xin, nọ chú Hàn.
Trần Tế Xương (Tú Xương)
Lượt xem: 8168
18/08/2013 15:17
Tiểu sử
Trần Tế Xương lúc nhỏ bố mẹ đạt tên là Trần Duy Uyên. Sinh ngày 10 - 8 năm Canh Ngọ (5 - 9 - 1870 Dương lịch) ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Ðịnh (nay thuộc phố hàng nâu Nam Ðịnh). Lớn lên tự là Mặc Trái, hiệu Mộng Tích, Tử Thịnh. Ông đậu Tú Tài năm Giáp Ngọ (1894) nên người đời thường gọi ông là Tú Xương.
Tự trào
Lượt xem: 10898
18/08/2013 15:12
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành (1)
Mắt thời lơ láo mặt thời xanh
Vuốt râu nịnh vợ con bu nó
Quắc mắt khinh đời cái bộ anh
Hiển thị 351 - 360 tin trong 504 kết quả