3051 Ông rằng: “Bỉ thử nhất thì,
3052 “Tu hành, thì cũng phải khi tòng quyền.
3053 “Phải điều cầu Phật, cầu Tiên,
3054 “Tình kia, Hiếu nọ, ai đền cho đây?
3055 “Độ sinh nhờ đức cao dày,
3056 “Lập am rồi sẽ rước thầy ở chung.”
3057 Nghe lời, nàng phải chiều lòng,
3058 Giã sư, giã cảnh, đều cùng bước ra.
3059 Một nhà về đến quan nha,
3060 Đoàn viên vội mở tiệc hoa vui vầy.
3061 Tàng tàng chén cúc dở say,
3062 Đứng lên Vân mới giãi bày một hai.
3063 Rằng: “Trong tác hợp cơ trời,
3064 “Đôi bên gặp gỡ, một lời kết giao.
3065 “Gặp cơn bình địa ba đào,
3066 “Vậy đem duyên chị buộc vào cho em.
3067 “Cũng là phận cải, duyên kim,
3068 “Cũng là máu chảy ruột mềm, chớ sao?
3069 “Những là rày ước mai ao,
3070 “Mười lăm năm ấy, biết bao nhiêu tình!
3071 “Bây giờ gương vỡ lại lành,
3072 “Khuôn thiêng lừa lọc đã dành có nơi.
3073 “Còn duyên, may lại còn người,
3074 “Còn vừng trăng bạc, còn lời nguyền xưa.
3075 “Quả mai ba bảy đương vừa,
3076 “Đào non sớm liệu xe tơ kịp thì!”
3077 Dứt lời, nàng vội gạt đi:
3078 “Sự muôn năm cũ, kể chi bây giờ?
3079 “Một lời tuy có ước xưa,
3080 “Xét mình dãi gió dầu mưa đã nhiều.
3081 “Nói càng hổ thẹn trăm chiều,
3082 “Thì cho ngọn nước thuỷ triều chảy xuôi!”
3083 Chàng rằng: “Nói cũng lạ đời,
3084 “Dẫu lòng kia vậy, còn lời ấy sao?
3085 “Một lời đã trót thâm giao,
3086 “Dưới dày có đất, trên cao có trời!
3087 “Dẫu rằng vật đổi sao dời,
3088 “Tử sinh, cũng giữ lấy lời tử sinh!
3089 “Duyên kia có phụ chi tình,
3090 “Mà toan chia gánh chung tình làm hai?”
3091 Nàng rằng: “Gia thất duyên hài.
3092 “Chút lòng ân ái, ai ai cũng lòng.
3093 “Nghĩ rằng trong đạo vợ chồng,
3094 “Hoa thơm phong nhị, trăng vòng tròn gương.
3095 “Chữ Trinh đáng giá nghìn vàng,
3096 “Đuốc hoa chẳng thẹn với chàng mai xưa.
3097 “Thiếp từ ngộ biến đến giờ,
3098 “Ong qua bướm lại đã thừa xấu xa.
3099 “Bấy chầy, gió táp, mưa sa,
3100 “Mấy trăng cũng khuyết, mấy hoa cũng tàn.
Ave Maria
Lượt xem: 8068
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.
Đôi hồn
Lượt xem: 8353
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.
Em điên
Lượt xem: 6221
15/08/2013 21:12
Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...
Anh điên
Lượt xem: 9414
15/08/2013 21:10
Anh nằm ngoài sự thực
Em ngồi trong chiêm bao
Cách nhau xa biết mấy
Nhớ thương quá thì sao?
Chuỗi cười
Lượt xem: 7001
15/08/2013 21:09
Lá đổ rào rào,
Trăng vàng xôn xao.
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao.
Nợ duyên (Mơ duyên)
Lượt xem: 6160
15/08/2013 21:07
Non nước tâm tình rộng bốn phương
Đòi em làm Nhạc, tôi làm Hương
Đêm nay đại yến Lâm Xuân các
Điêu Thuyền đàn khúc Tề Vương
Thánh Nữ Đồng Trinh Maria
Lượt xem: 3915
15/08/2013 21:05
Như song lộc triều nguyên ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng.
Thơm tho bay cho đến cõi Thiên Đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể.
Quần Tiên hội
Lượt xem: 6337
15/08/2013 21:04
Liên hồ đây, bốn mùa Xuân cả bốn
Ngát hương đưa trong gió sớm chơi vơi
Làn nước mát và chưa bao giờ bợn
Vết phong trần đưa lại ở xa khơi.
Duyên kỳ ngộ
Lượt xem: 3665
15/08/2013 21:00
Đâu gió lên tầng mây che mắt lạ
Ta muôn năm len lỏi ở Đào Nguyên
Nước trong sáng lòng ta thơm vô giá
Sao không ai đi lạc tới non tiên?
Thầm lặng
Lượt xem: 6628
15/08/2013 20:53
Mai tiên nữ! Đọc hồn ta cho rõ:
Đau không rên, chết cũng mặc mình thôi.
Mối tình si đã lỡ vỡ tan rồi
Ta chỉ biết lặng nhìn thiên hạ khóc.
Hiển thị 371 - 380 tin trong 459 kết quả