Thơ

301 Tan sương đã thấy bóng người
302 Quanh tường ra ý tìm tòi ngẩn ngơ.
303 Sinh đà có ý đợi chờ,
304 Cách tường lên tiếng xa đưa ướm lòng:
305 “Thoa này bắt được hư không,
306 “Biết đâu Hợp-phố mà mong châu về?”
307 Tiếng Kiều nghe lọt bên kia:
308 “Ơn lòng quân tử sá gì của rơi.
309 “Chiếc thoa nào của mấy mươi,
310 “Mà lòng trọng nghĩa khinh tài xiết bao!”
311 Sinh rằng: “Lân lý ra vào,
312 “Gần đây, nào phải người nào xa xôi.
313 “Được rầy nhờ chút thơm rơi,
314 “Kể đà thiểu não lòng người bấy nay!
315 “Bấy lâu mới được một ngày,
316 Dừng chân, gạn chút niềm tây gọi là…”
317 Vội về thêm lấy của nhà,
318 Xuyến vàng đôi chiếc, khăn là một vuông.
319 Thang mây rón bước ngọn tường,
320 Phải người hôm nọ rõ ràng chẳng nhe.
321 Sượng sùng giữ ý rụt rè,
322 Kẻ nhìn tỏ mặt, người e cúi đầu.
323 Rằng: “Từ ngẫu nhĩ gặp nhau,
324 “Thầm trông trộm nhớ, bấy lâu đã chồn.
325 “Xương mai tính đã rũ mòn,
326 “Lần lừa ai biết hãy còn hôm nay!
327 “Tháng tròn như gửi cung mây,
328 “Trần trần một phận ấp cây đã liều!
329 “Tiện đây xin một hai điều,
330 “Đài gương soi đến dấu bèo cho chăng?”
331 Ngần ngừ nàng mới thưa rằng:
332 “Thói nhà băng tuyết, chất hằng phỉ phong.
333 “Dầu khi lá thắm, chỉ hồng,
334 “Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha.
335 “Nặng lòng xót liễu, vì hoa,
336 “Trẻ thơ đã biết đâu mà dám thưa!”
337 Sinh rằng: “Rày gió mai mưa,
338 “Ngày xuân đã dễ tình cờ mấy khi!
339 “Dầu chăng xét tấm tình si,
340 “Thiệt đây mà có ích gì đến ai?
341 “Chút chi gắn bó một hai,
342 “Cho đành, rồi sẽ liệu bài mối manh.
343 “Khuôn thiêng dù phụ tấc thành,
344 “Cũng liều bỏ quá xuân xanh một đời.
345 “Lượng xuân dù quyết hẹp hòi,
346 “Công đeo đuổi chẳng thiệt thòi lắm ru!”
347 Lặng nghe lời nói như ru,
348 Chiều xuân dễ khiến nét thu ngại ngùng…
349 Rằng: “Trong buổi mới lạ lùng,
350 “Nể lòng, có lẽ cầm lòng cho đang!

Các tác phẩm khác

Nắng phai Lượt xem: 11465
18/08/2013 15:36
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!

Nhớ Tú Xương Lượt xem: 15596
18/08/2013 15:34
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh

Thơ tặng vợ Lượt xem: 13331
18/08/2013 15:32
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông

Tự cười mình - Ii Lượt xem: 10473
18/08/2013 15:25
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.

Tự cười mình - I Lượt xem: 13231
18/08/2013 15:24
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh

Ta chẳng ra chi Lượt xem: 14414
18/08/2013 15:22
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.

Ông Cử thứ năm Lượt xem: 11008
18/08/2013 15:21
Ông cử thứ năm, con cái ai ? (1)
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai !

Phố hàng Song Lượt xem: 11974
18/08/2013 15:19
Ở phố Hàng Song thật lắm quan, (1)
Thành thì đen kịt, đốc thì lang (2)
Chồng chung vợ chạ, kìa cô Bố
Đậu lạy quan xin, nọ chú Hàn.

Trần Tế Xương (Tú Xương) Lượt xem: 8168
18/08/2013 15:17
Tiểu sử
Trần Tế Xương lúc nhỏ bố mẹ đạt tên là Trần Duy Uyên. Sinh ngày 10 - 8 năm Canh Ngọ (5 - 9 - 1870 Dương lịch) ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Ðịnh (nay thuộc phố hàng nâu Nam Ðịnh). Lớn lên tự là Mặc Trái, hiệu Mộng Tích, Tử Thịnh. Ông đậu Tú Tài năm Giáp Ngọ (1894) nên người đời thường gọi ông là Tú Xương.

Tự trào Lượt xem: 10898
18/08/2013 15:12
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành (1)
Mắt thời lơ láo mặt thời xanh
Vuốt râu nịnh vợ con bu nó
Quắc mắt khinh đời cái bộ anh

Hiển thị 361 - 370 tin trong 514 kết quả