3001 Cùng nhau lạy tạ Giác-duyên,
3002 Bộ hành một lũ, theo liền một khi.
3003 Bẻ lau vạch cỏ tìm đi,
3004 Tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần.
3005 Quanh co theo dải giang tân,
3006 Khỏi rừng lau, đã tới sân Phật đường.
3007 Giác Duyên lên tiếng gọi nàng,
3008 Buồng trong nàng đã vội vàng bước ra.
3009 Nhìn xem đủ mặt một nhà,
3010 Xuân già còn khoẻ, huyên già còn tươi;
3011 Hai em phương trưởng hoà hai,
3012 Nọ chàng Kim đó, là người ngày xưa!
3013 Tưởng bây giờ là bao giờ,
3014 Rõ ràng mở mắt còn ngờ chiêm bao!
3015 Giọt châu thánh thót quẹn bào,
3016 Mừng mừng, tủi tủi, xiết bao là tình.
3017 Huyên già, dưới gốc, gieo mình,
3018 Khóc than, mình kể sự mình đầu đuôi:
3019 “Từ con lưu lạc quê người,
3020 “Bèo trôi sóng vỗ, chốc mười lăm năm.
3021 “Tính rằng sông nước, cát lầm,
3022 “Kiếp này, ai lại còn cầm gặp đây!”
3023 Ông bà trông mặt, cầm tay,
3024 Dung quang chẳng khác chi ngày bước ra.
3025 Bấy chầy dãi nguyệt, dầu hoa,
3026 Mười phần xuân có gầy ba bốn phần.
3027 Nỗi mừng biết lấy chi cân?
3028 Lời tan hợp, chuyện xa gần, thiếu đâu?
3029 Hai em hỏi trước, han sau,
3030 Đứng trông, chàng cũng trở sầu làm tươi.
3031 Quây nhau lạy trước Phật đài,
3032 Tái sinh trần tạ lòng người từ bi.
3033 Kiệu hoa giục giã tức thì,
3034 Vương ông dạy rước cùng về một nơi.
3035 Nàng rằng: “Chút phận hoa rơi.
3036 “Nửa đời nếm trải mọi mùi đắng cay.
3037 “Tính rằng mặt nước, chân mây,
3038 “Lòng nào còn tưởng có rày nữa không?
3039 “Được rày tái thế tương phùng,
3040 “Khát khao đã thoả tấm lòng lâu nay!
3041 “Đã đem mình bỏ am mây,
3042 “Tuổi này gửi với cỏ cây cũng vừa.
3043 “Mùi thiền đã bén muối dưa,
3044 “Màu thiền ăn mặc đã ưa nâu sồng.
3045 “Sự đời đã tắt lửa lòng,
3046 “Còn chen vào chốn bụi hồng làm chi!
3047 “Dở dang, nào có hay gì?
3048 “Đã tu, tu trót, qua thì, thì thôi!
3049 “Trùng sinh ân nặng bể trời,
3050 “Lòng nào nỡ dứt nghĩa người ra đi?”
Chớ cậy rằng hơn
Lượt xem: 21627
21/08/2013 19:49
Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai
Có phúc có phần
Lượt xem: 21911
21/08/2013 19:48
Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
Vô sự là hơn
Lượt xem: 15720
21/08/2013 19:47
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho
Dĩ hòa vi quý
Lượt xem: 11000
21/08/2013 19:46
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua
Của nặng hơn người
Lượt xem: 14661
21/08/2013 19:45
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
Cảnh nhàn
Lượt xem: 14088
21/08/2013 19:44
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
Lòng vô sự
Lượt xem: 16799
21/08/2013 19:43
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen
Mùa thu đi chơi thuyền
Lượt xem: 7804
21/08/2013 19:43
Nước xuôi nước ngược, sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu, nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng, nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn siêu
Mặc chê khen
Lượt xem: 19019
21/08/2013 19:42
Thị phi chẳng quản, mặc chê khen
Ngu dại chan chan, tính đã quen
Cảnh cũ điền viên, tìm chốn cũ
Khách nhàn sơn dã, dưỡng thân quèn
Tự thán
Lượt xem: 8877
21/08/2013 19:41
Gần son thì đỏ, mực thì đen
Sáng biết nhờ ơn thửa bóng đèn
Ăn uống miễn theo nơi phép tắc
Tới lui cho biết lẽ kinh quyền
Hiển thị 41 - 50 tin trong 460 kết quả