3001 Cùng nhau lạy tạ Giác-duyên,
3002 Bộ hành một lũ, theo liền một khi.
3003 Bẻ lau vạch cỏ tìm đi,
3004 Tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần.
3005 Quanh co theo dải giang tân,
3006 Khỏi rừng lau, đã tới sân Phật đường.
3007 Giác Duyên lên tiếng gọi nàng,
3008 Buồng trong nàng đã vội vàng bước ra.
3009 Nhìn xem đủ mặt một nhà,
3010 Xuân già còn khoẻ, huyên già còn tươi;
3011 Hai em phương trưởng hoà hai,
3012 Nọ chàng Kim đó, là người ngày xưa!
3013 Tưởng bây giờ là bao giờ,
3014 Rõ ràng mở mắt còn ngờ chiêm bao!
3015 Giọt châu thánh thót quẹn bào,
3016 Mừng mừng, tủi tủi, xiết bao là tình.
3017 Huyên già, dưới gốc, gieo mình,
3018 Khóc than, mình kể sự mình đầu đuôi:
3019 “Từ con lưu lạc quê người,
3020 “Bèo trôi sóng vỗ, chốc mười lăm năm.
3021 “Tính rằng sông nước, cát lầm,
3022 “Kiếp này, ai lại còn cầm gặp đây!”
3023 Ông bà trông mặt, cầm tay,
3024 Dung quang chẳng khác chi ngày bước ra.
3025 Bấy chầy dãi nguyệt, dầu hoa,
3026 Mười phần xuân có gầy ba bốn phần.
3027 Nỗi mừng biết lấy chi cân?
3028 Lời tan hợp, chuyện xa gần, thiếu đâu?
3029 Hai em hỏi trước, han sau,
3030 Đứng trông, chàng cũng trở sầu làm tươi.
3031 Quây nhau lạy trước Phật đài,
3032 Tái sinh trần tạ lòng người từ bi.
3033 Kiệu hoa giục giã tức thì,
3034 Vương ông dạy rước cùng về một nơi.
3035 Nàng rằng: “Chút phận hoa rơi.
3036 “Nửa đời nếm trải mọi mùi đắng cay.
3037 “Tính rằng mặt nước, chân mây,
3038 “Lòng nào còn tưởng có rày nữa không?
3039 “Được rày tái thế tương phùng,
3040 “Khát khao đã thoả tấm lòng lâu nay!
3041 “Đã đem mình bỏ am mây,
3042 “Tuổi này gửi với cỏ cây cũng vừa.
3043 “Mùi thiền đã bén muối dưa,
3044 “Màu thiền ăn mặc đã ưa nâu sồng.
3045 “Sự đời đã tắt lửa lòng,
3046 “Còn chen vào chốn bụi hồng làm chi!
3047 “Dở dang, nào có hay gì?
3048 “Đã tu, tu trót, qua thì, thì thôi!
3049 “Trùng sinh ân nặng bể trời,
3050 “Lòng nào nỡ dứt nghĩa người ra đi?”
Bắt chước
Lượt xem: 8516
15/08/2013 21:24
Để cho hoa gió thì thào
Để cho mây nước nôn nao
Quên câu thương nhớ rồi sao
Em ơi thế nghĩa là sao
Ave Maria
Lượt xem: 8068
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.
Đôi hồn
Lượt xem: 8353
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.
Em điên
Lượt xem: 6221
15/08/2013 21:12
Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...
Anh điên
Lượt xem: 9414
15/08/2013 21:10
Anh nằm ngoài sự thực
Em ngồi trong chiêm bao
Cách nhau xa biết mấy
Nhớ thương quá thì sao?
Chuỗi cười
Lượt xem: 7001
15/08/2013 21:09
Lá đổ rào rào,
Trăng vàng xôn xao.
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao.
Nợ duyên (Mơ duyên)
Lượt xem: 6160
15/08/2013 21:07
Non nước tâm tình rộng bốn phương
Đòi em làm Nhạc, tôi làm Hương
Đêm nay đại yến Lâm Xuân các
Điêu Thuyền đàn khúc Tề Vương
Thánh Nữ Đồng Trinh Maria
Lượt xem: 3915
15/08/2013 21:05
Như song lộc triều nguyên ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng.
Thơm tho bay cho đến cõi Thiên Đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể.
Quần Tiên hội
Lượt xem: 6337
15/08/2013 21:04
Liên hồ đây, bốn mùa Xuân cả bốn
Ngát hương đưa trong gió sớm chơi vơi
Làn nước mát và chưa bao giờ bợn
Vết phong trần đưa lại ở xa khơi.
Duyên kỳ ngộ
Lượt xem: 3665
15/08/2013 21:00
Đâu gió lên tầng mây che mắt lạ
Ta muôn năm len lỏi ở Đào Nguyên
Nước trong sáng lòng ta thơm vô giá
Sao không ai đi lạc tới non tiên?
Hiển thị 371 - 380 tin trong 460 kết quả