2801 “Bây giờ ván đã đóng thuyền,
2802 “Đã đành phận bạc, khôn đền tình chung.
2803 “Quá thương chút nghĩa đèo bòng.
2804 “Nghìn vàng thân ấy, dễ hòng bỏ sao?”
2805 Dỗ dành khuyên giải trăm chiều,
2806 Lửa phiền càng dập, càng khêu mối phiền.
2807 Thề xưa, giở đến kim hoàn,
2808 Của xưa, lại giở đến đàn với hương.
2809 Sinh càng trông thấy, càng thương,
2810 Gan càng tức tối, ruột càng xót xa.
2811 Rằng: “Tôi trót quá chân ra,
2812 “Để cho đến nỗi trôi hoa, dạt bèo.
2813 “Cùng nhau thề thốt đã nhiều
2814 “Những điều vàng đá phải điều nói không.
2815 “Chưa chăn gối, cũng vợ chồng.
2816 “Lòng nào mà nỡ dứt lòng cho đang?
2817 “Bao nhiêu của, mấy ngày đàng,
2818 “Còn tôi, tôi một gặp nàng mới thôi!”
2819 Nỗi thương nói chẳng hết lời,
2820 Tạ từ, Sinh mới sụt sùi trở ra.
2821 Vội về sửa chốn vườn hoa,
2822 Rước mời viên ngoại ông bà cùng sang.
2823 Thần hôn chăm chút lễ thường,
2824 Dưỡng thân thay tấm lòng nàng ngày xưa.
2825 Đinh ninh mài lệ chép thư,
2826 Cắt người tìm tõi, đưa tờ nhắn nhe.
2827 Biết bao công mướn, của thuê,
2828 Lâm-thanh mấy độ đi về dặm khơi.
2829 Người một nơi, hỏi một nơi.
2830 Mênh mông nào biết bể trời nơi nao?
2831 Sinh càng thảm thiết, khát khao,
2832 Như nung gan sắt, như bào lòng son.
2833 Ruột tằm, ngày một héo hon.
2834 Tuyết sương ngày một hao mòn hình ve.
2835 Thẩn thờ, lúc tỉnh, lúc mê.
2836 Máu theo nước mắt, hồn lìa chiêm bao.
2837 Xuân huyên lo sợ xiết bao.
2838 Quá ra khi đến thế nào mà hay!
2839 Vội vàng sắm sửa chọn ngày.
2840 Duyên Vân sớm đã se dây cho chàng.
2841 Người yểu điệu, kẻ văn chương,
2842 Trai tài, gái sắc, xuân đương vừa thì.
2843 Tuy rằng vui chữ vu quy,
2844 Vui nào đã cất sầu kia được nào!
2845 Khi ăn ở, lúc ra vào,
2846 Càng âu duyên mới, càng dào tình xưa.
2847 Nỗi nàng nhớ đến bao giờ,
2848 Tuôn châu đòi trận, vò tơ trăm vòng.
2849 Có khi vắng vẻ thư phòng,
2850 Đốt lò hương, giở phím đồng ngày xưa:
Nụ cười
Lượt xem: 5391
15/08/2013 18:22
Trăng lên, nước lặng, tre la đà
Rơi bóng im trên đám cỏ hoa
Tiếng động sau cùng lau cỏ mọc
Tiếng ca chen lấn từ trong ra.
Nỗi buồn vô duyên
Lượt xem: 5875
15/08/2013 18:21
Sầu lên cho tới ngàn khơi,
Ai đâu ráo lệ, chưa lời nói ra.
Chiều nay tàn tạ hồn hoa,
Nhớ Thương Thương quá xót xa tâm bào!
Những giọt lệ
Lượt xem: 4889
15/08/2013 18:19
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?
Bao giờ tôi hết được yêu-vì,
Bao giờ mặt nhật tan thành máu
Và khối lòng tôi cứng tợ si?
Nhớ Trường Xuyên
Lượt xem: 3121
15/08/2013 18:18
Trường Xuyên ơi! Trường Xuyên ơi!
Viết chẳng nên câu nói nghẹn lời
Mây nước bao la tình lẳng lặng
Gió sương mờ mịt nhớ chơi vơi
Nhớ thương
Lượt xem: 7060
15/08/2013 18:17
Trầm ngán nghê bay trong lãnh cung
Xuân thơm bối rối ngọt vô cùng
Ôi chao, Thánh thượng vô tâm quá,
Lòng thiếp buồn như một tấm nhung!
Nhớ nhung
Lượt xem: 6115
15/08/2013 18:16
Từ ấy anh ra đi
Ngoài song không gió thoảng
Hoa đào vắng mùi hương
Lòng em xuân hờ hững.
Nhớ chăng
Lượt xem: 5823
15/08/2013 18:15
Nhớ chăng? Anh cùng em nô đùa
Ngây thơ như trẻ lên ba
Nguồn thơm
Lượt xem: 4738
15/08/2013 18:14
Trí đang no và khí xuân đương khỏe,
Nhạc đương say và rượu vẫn còn thơm,
Nên muôn cánh thủy tiên chưa dám hó hé
Trong phút giây trang trọng của linh hồn.
Ngủ với trăng
Lượt xem: 4335
15/08/2013 18:13
Ta không nhấp rượu
Mà lòng ta say
Vì lòng nao nức muốn
Ghì lấy đám mây bay
Ngoài vũ trụ
Lượt xem: 5155
15/08/2013 18:12
Lụt Hồng thủy trời không cho tái lại,
Khiến bồ câu bay bổng quá không gian.
Hiển thị 421 - 430 tin trong 464 kết quả