2701 Một lòng chẳng quảng mấy công,
2702 Khéo thay gặp gỡ cũng trong chuyển vần!
2703 Kiều từ gieo xuống duềnh ngân,
2704 Nước xuôi bỗng đã trôi dần tận nơi.
2705 Ngư ông kéo lưới, vớt người,
2706 Ngẫm lời Tam Hợp rõ mười chẳng ngoa!
2707 Trên mui lướt thướt áo là,
2708 Tuy dầm hơi nước, chưa loà bóng gương.
2709 Giác Duyên nhận thật mặt nàng,
2710 Nàng còn thiêm thiếp giấc vàng chưa phai.
2711 Mơ màng phách quế, hồn mai,
2712 Đạm Tiên thoắt đã thấy người ngày xưa.
2713 Rằng: “Tôi đã có lòng chờ,
2714 “Mất công mười mấy năm thừa ở đây.
2715 “Chị sao phận mỏng, đức dày?
2716 “Kiếp xưa đã vậy, lòng này dễ ai!
2717 “Tấm thành đã thấu đến trời,
2718 “Bán mình là hiếu, cứu người là nhân
2719 “Một niềm vì nước, vì dân.
2720 “Âm công cất một đồng cân đã già?
2721 “Đoạn trường sổ rút tên ra,
2722 “Đoạn trường thơ phải đưa mà trả nhau.
2723 “Còn nhiều hưởng thụ về sau,
2724 “Duyên xưa đầy đặn, phúc sau dồi dào!”
2725 Nàng còn ngơ ngẩn biết sao,
2726 Trạc Tuyền nghe tiếng gọi vào bên tai.
2727 Giật mình thoắt tỉnh giấc mai,
2728 Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn.
2729 Trong thuyền nào thấy Đạm Tiên?
2730 Bên mình chỉ thấy Giác Duyên ngồi kề.
2731 Thấy nhau mừng rỡ trăm bề,
2732 Dọn thuyền mới rước nàng về thảo lư.
2733 Một nhà chung chạ sớm trưa,
2734 Gió trăng mát mặt, muối dưa chay lòng.
2735 Bốn bề bát ngát mênh mông,
2736 Triều dâng hôm sớm, mây lồng trước sau.
2737 Nạn xưa trút sạch làu làu,
2738 Duyên xưa chưa dễ biết đâu chốn này!
2739 Nỗi nàng tai nạn đã đầy,
2740 Nỗi chàng Kim Trọng bấy chầy mới thương.
2741 Từ ngày muôn dặm phù tang,
2742 Nửa năm ở đất Liêu-dương lại nhà.
2743 Vội sang vườn Thuý dò la,
2744 Nhìn phong cảnh cũ, nay đà khác xưa.
2745 Đầy vườn cỏ mọc, lau thưa,
2746 Song trăng quạnh quẽ, vách mưa rã rời…
2747 Trước sau nào thấy bóng người,
2748 Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.
2749 Sập sè én liệng rường không,
2750 Cỏ lan mặt đất, rêu phong dấu giày.
Hãy nhập hồn em
Lượt xem: 10832
15/08/2013 21:32
Đừng nhắc nhở tên anh ngoài lỗ miệng
Vì gió hương nghe được rỉ thầm hoa
- Lộ mất rồi tâm sự của đôi ta
Chưa hề nói cho một ai nghe biết
Chùa hoang
Lượt xem: 6735
15/08/2013 21:31
Mái sụp, tường siêu, khách ngẩn ngơ,
Hỏi thaVắng sư, bụt đã toan hồi tục;
Lạnh khói hương cây sắp thoát chùa.
Hoành cổ nhện giaBình phong rêu bám đứng chơ vợ
Chơi lên trăng
Lượt xem: 5478
15/08/2013 21:29
Tôi đi trong ánh sương mờ
Tìm con trăng lạc ngoài bờ bên kia
Xứ yêu bát ngát, tôi lìa
Dò xem ý tứ ban khuya, tôi liều
Cao hứng
Lượt xem: 7518
15/08/2013 21:28
Tôi làm trăng cổ độ,
Lượng trời rộng bao la.
Tôi làm Tô Đông Pha
Đàn tương tư lạc điệu.
Bút thần khai
Lượt xem: 9007
15/08/2013 21:27
Ngọn bút thần khai phước lộc nhà
Sáng như gươm báu, lạnh như ma
Mực lùa khí vị vô hồn chữ,
Văn bút hào quang ở miệng ta.
Biển hồn ta
Lượt xem: 7658
15/08/2013 21:25
Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rồn rập như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.
Bắt chước
Lượt xem: 8516
15/08/2013 21:24
Để cho hoa gió thì thào
Để cho mây nước nôn nao
Quên câu thương nhớ rồi sao
Em ơi thế nghĩa là sao
Ave Maria
Lượt xem: 8068
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.
Đôi hồn
Lượt xem: 8353
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.
Em điên
Lượt xem: 6221
15/08/2013 21:12
Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...
Hiển thị 371 - 380 tin trong 466 kết quả