Thơ

2601 Kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền,
2602 Lá màn rủ thấp, ngọn đèn khêu cao.
2603 Nàng càng ủ liễu phai đào,
2604 Trăm phần nào có phần nào phần tươi?
2605 Đành thân cát dập, sóng vùi,
2606 Cướp công cha mẹ, thiệt đời thông minh!
2607 Chân trời mặt biển lênh đênh,
2608 Nắm xương biết gửi tử sinh chốn nào!
2609 Duyên đâu, ai dứt tơ đào,
2610 Nợ đâu, ai đã dắt vào tận tay?
2611 Thân sao, thân đến thế này?
2612 Còn ngày nào cũng dư ngày ấy thôi!
2613 Đã không biết sống là vui,
2614 Tấm thân nào biết thiệt thòi là thương!
2615 Một mình cay đắng trăm đường,
2616 Thôi thì nát ngọc tan vàng thì thôi!
2617 Mảnh trăng đã gác non đoài,
2618 Một mình luống những đứng ngồi chưa xong.
2619 Triều đâu nổi tiếng đùng đùng,
2620 Hỏi ra mới biết rằng sông Tiền – đường,
2621 Nhớ lời thần mộng rõ ràng,
2622 Này thôi hết kiếp đoạn tràng là đây!
2623 “Đạm Tiên, nàng hỡi, có hay!
2624 “Hẹn ta thì đợi dưới này rước ta.”
2625 Dưới đèn sẵn bức tiên hoa,
2626 Một thiên tuyệt bút, gọi là để sau.
2627 Cửa bồng vội mở rèm châu,
2628 Trời cao, biển rộng, một màu bao la.
2629 Rằng: “Từ công hậu đãi ta,
2630 “Chút vì việc nước mà ra phụ lòng.
2631 “Giết chồng mà lại lấy chồng,
2632 “Mặt nào mà lại đứng trong cõi đời?
2633 “Thôi thì một thác cho rồi,
2634 “Tấm lòng phó mặc trên trời, dưới sông!”
2635 Trông vời con nước mênh mông,
2636 Đem mình gieo xuống giữa dòng trường giang.
2637 Thổ quan theo vớt vội vàng,
2638 Thì đà đắm ngọc, chìm hương cho rồi!
2639 Thương thay cũng một kiếp người,
2640 Hại thay, mang lấy sắc tài làm chi!
2641 Những là oan khổ lưu ly,
2642 Chờ cho hết kiếp, còn gì là thân?
2643 Mười lăm năm bấy nhiêu lần,
2644 Làm gương cho khách hồng quần thử soi!
2645 Đời người đến thế thì thôi!
2646 Trong cơ âm cực, dương hồi, khôn hay.
2647 Mấy người hiếu nghĩa xưa nay,
2648 Trời làm chi đến lâu ngày càng thương!
2649 Giác Duyên từ tiết giã nàng,
2650 Đeo bầu quảy níp, rộng đường vân du.

Các tác phẩm khác

Vô sự là hơn Lượt xem: 15721
21/08/2013 19:47
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho

Dĩ hòa vi quý Lượt xem: 11001
21/08/2013 19:46
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua

Của nặng hơn người Lượt xem: 14661
21/08/2013 19:45
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười

Cảnh nhàn Lượt xem: 14088
21/08/2013 19:44
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao

Lòng vô sự Lượt xem: 16800
21/08/2013 19:43
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen

Mùa thu đi chơi thuyền Lượt xem: 7804
21/08/2013 19:43
Nước xuôi nước ngược, sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu, nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng, nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn siêu

Mặc chê khen Lượt xem: 19020
21/08/2013 19:42
Thị phi chẳng quản, mặc chê khen
Ngu dại chan chan, tính đã quen
Cảnh cũ điền viên, tìm chốn cũ
Khách nhàn sơn dã, dưỡng thân quèn

Tự thán Lượt xem: 8877
21/08/2013 19:41
Gần son thì đỏ, mực thì đen
Sáng biết nhờ ơn thửa bóng đèn
Ăn uống miễn theo nơi phép tắc
Tới lui cho biết lẽ kinh quyền

Thói đời Lượt xem: 80274
21/08/2013 19:39
Thế gian biến đổi vũng nên đồi
Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi
Còn bạc, còn tiền còn đệ tử
Hết cơm, hết rượu hết ông tôi

Nhân tình thế thái Lượt xem: 14354
21/08/2013 19:38
Thấy dặm thanh vân bước ngại chen
Được nhàn ta sá dưỡng thân nhàn
Ba gian am quán lòng hằng mến
Đôi chốn sơn hà mặt đã quen

Hiển thị 51 - 60 tin trong 468 kết quả