Thơ

2301 Mấy người phụ bạc xưa kia.
2302 Chiếu danh tầm nã, bắt về hỏi tra.
2303 Lại sai lệnh tiễn truyền qua,
2304 Giữ giàng họ Thúc một nhà cho yên.
2305 Mụ quản gia, vãi Giác Duyên,
2306 Cũng sai lệnh tiễn đem tin rước mời.
2307 Thệ sư kể hết mọi lời,
2308 Lòng lòng cũng giận, người người chấp uy,
2309 Đạo trời, báo phục chỉn ghê,
2310 Khéo thay một mẻ tóm về đầy nơi.
2311 Quân trung gươm lớn, giáo dài.
2312 Vệ trong thị lập, cơ ngoài song phi,
2313 Sẵn sàng tề chỉnh uy nghi,
2314 Bác đồng chật đất, tinh kỳ rợp sân.
2315 Trướng hùm mở giữa trung quân,
2316 Từ công sánh với phu nhân cùng ngồi.
2317 Tiên nghiêm trống chửa dứt hồi
2318 Điểm danh trước dẫn chực ngoài cửa viên.
2319 Từ rằng: “Ân, oán hai bên,
2320 “Mặc nàng xử quyết, báo đền cho minh.”
2321 Nàng rằng: “Nhờ cậy uy linh,
2322 “Hãy xin báo đáp ân tình cho phu.
2323 “Báo ân, rồi sẽ trả thù.”
2324 Từ rằng: “Việc ấy để cho mặc nàng.”
2325 Cho gươm mời đến thúc Lang,
2326 Mặt như chàm đổ, mình dường giẽ run.
2327 Nàng rằng: “Nghĩa nặng nghìn non,
2328 “Lâm-tri người cũ, chàng còn nhớ không?
2329 “Sâm, Thương chẳng vẹn chữ tòng,
2330 “Tại ai, há dám phụ lòng cố nhân?
2331 “Gấm trăm cuốn, bạc nghìn cân,
2332 “Tạ lòng dễ xứng, báo ân gọi là.
2333 “Vợ chàng quỷ quái, tinh ma,
2334 “Phen này kẻ cắp, bà già gặp nhau!
2335 “Kiến bò miệng chén chưa lâu,
2336 “Mưu sâu cũng trả nghĩa sâu cho vừa!”
2337 Thúc sinh trông mặt bấy giờ,
2338 Mồ hôi chàng đã như mưa ướt đầm.
2339 Lòng riêng mừng, sợ khôn cầm,
2340 Sợ thay, mà lại mừng thầm cho ai.
2341 Mụ già, sư trưởng, thứ hai,
2342 Thoạt đưa đến trước, vội mời lên trên.
2343 Dắt tay, mở mặt cho nhìn:
2344 “Hoa nô kia với Trạc Tuyền cũng tôi!
2345 “Nhớ khi lỡ bước, sẩy vời,
2346 “Non vàng chưa dễ đền bồi tấm thương.
2347 “Nghìn vàng gọi chút lễ thường.
2348 “Mà lòng Phiếu mẫu, mấy vàng cho cân!”
2349 Hai người trông mặt tần ngần,
2350 Nửa phần khiếp sợ, nửa phần mừng vui.

Các tác phẩm khác

Nắng phai Lượt xem: 11470
18/08/2013 15:36
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!

Nhớ Tú Xương Lượt xem: 15596
18/08/2013 15:34
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh

Thơ tặng vợ Lượt xem: 13335
18/08/2013 15:32
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông

Tự cười mình - Ii Lượt xem: 10478
18/08/2013 15:25
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.

Tự cười mình - I Lượt xem: 13234
18/08/2013 15:24
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh

Ta chẳng ra chi Lượt xem: 14419
18/08/2013 15:22
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.

Ông Cử thứ năm Lượt xem: 11010
18/08/2013 15:21
Ông cử thứ năm, con cái ai ? (1)
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai !

Phố hàng Song Lượt xem: 11979
18/08/2013 15:19
Ở phố Hàng Song thật lắm quan, (1)
Thành thì đen kịt, đốc thì lang (2)
Chồng chung vợ chạ, kìa cô Bố
Đậu lạy quan xin, nọ chú Hàn.

Trần Tế Xương (Tú Xương) Lượt xem: 8173
18/08/2013 15:17
Tiểu sử
Trần Tế Xương lúc nhỏ bố mẹ đạt tên là Trần Duy Uyên. Sinh ngày 10 - 8 năm Canh Ngọ (5 - 9 - 1870 Dương lịch) ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Ðịnh (nay thuộc phố hàng nâu Nam Ðịnh). Lớn lên tự là Mặc Trái, hiệu Mộng Tích, Tử Thịnh. Ông đậu Tú Tài năm Giáp Ngọ (1894) nên người đời thường gọi ông là Tú Xương.

Tự trào Lượt xem: 10899
18/08/2013 15:12
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành (1)
Mắt thời lơ láo mặt thời xanh
Vuốt râu nịnh vợ con bu nó
Quắc mắt khinh đời cái bộ anh

Hiển thị 321 - 330 tin trong 474 kết quả