Thơ

201 “Âu đành quả kiếp nhân duyên,
202 “Cũng người một hội, một thuyền đâu xa!
203 “Này mười bài mới, mới ra,
204 “Câu thần lại mượn bút hoa vẽ vời.”
205 Kiều vâng lĩnh ý đề bài,
206 Tay tiên một vẫy đủ mười khúc ngâm.
207 Xem thơ nức nở khen thầm:
208 “Giá đành tú khẩu, cẩm tâm khác thường!
209 “Ví đem vào tập đoạn trường.
210 Thì treo giải nhất, chi nhường cho ai!
211 Thềm hoa khách đã trở hài,
212 Nàng còn cầm lại một hai tự tình.
213 Gió đâu sịch bức mành mành
214 Tỉnh ra mới biết là mình chiêm bao.
215 Trông theo nào thấy đâu nào,
216 Hương thừa dường hãy ra vào đâu đây?
217 Một mình lưỡng lự canh chầy,
218 Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh!
219 Hoa trôi, bèo dạt, đã đành.
220 Biết duyên mình, biết phận mình, thế thôi!
221 Nỗi riêng lớp lớp sóng dồi,
222 Nghĩ đòi cơn, lại sụt sùi đòi cơn.
223 Giọng Kiều rền rĩ trướng loan,
224 Nhà huyên chợt tỉnh, hỏi: “Cơn cớ gì?
225 “Cớ sao trằn trọc canh khuya?
226 “Màu hoa lê hãy dầm dề giọt mưa?”
227 Thưa rằng: “Chút phận ngây thơ,
228 “Dưỡng sinh đôi nợ tóc tơ chưa đền.
229 “Buổi ngày chơi mả Đạm Tiên,
230 “Nhắp đi, thoắt thấy ứng liền chiêm bao:
231 “Đoạn trường là số thế nào,
232 “Bài ra thế ấy, vịnh vào thế kia.
233 “Cứ trong mộng triệu mà suy,
234 “Phận con thôi có ra gì mai sau!”
235 Dạy rằng: “Mộng triệu cứ đâu?
236 “Bỗng không mua não, chuốc sầu nghĩ nao!”
237 Vâng lời khuyên giải thấp cao.
238 Chưa xong điều nghĩ, đã dào mạch Tương.
239 Ngoài song thỏ thẻ oanh vàng,
240 Nách tường bông liễu bay ngang trước mành.
241 Hiên tà gác bóng chênh chênh,
242 Nỗi riêng, riêng chạnh tấc riêng một mình.
243 Cho hay là thói hữu tình,
244 Đố ai dứt mối tơ mành cho xong!
245 Chàng Kim từ lại thư song,
246 Nỗi nàng canh cánh bên lòng biếng khuây.
247 Sầu đong càng lắc càng đầy,
248 Ba thu dồn lại một ngày dài ghê!
249 Mây Tần khoá kín song the,
250 Bụi hồng liệu nẻo đi về chiêm bao.

Các tác phẩm khác

Xuân ý Lượt xem: 32917
18/08/2013 19:45
Trời đẹp như trời mới tráng gương,
Chim ca, tiếng sáng rộn ven tường.
Có ai bên cửa, ngồi hong tóc
Cho chẩy lan thành một suối hương...

Huyền thoại Lượt xem: 19706
18/08/2013 19:29
Chử ở truồng dưới gót Tiên Dung
huyền thoại lớn về người hiếu tử
nửa manh khố tặng cha về dưới mộ
chàng một mình lấy cát che thân

Hòn Vọng Phu Lượt xem: 17924
18/08/2013 19:27
Cứ đi mà giữ nước non
nghìn trùng thăm thẳm bon bon ngựa hồng
đời trai cật ngựa thanh gươm
một ngày bỏ lại chiến trường nhẹ không

Gởi con ve sầu Lượt xem: 16475
18/08/2013 19:26
Áo bay rồi theo khung cửa khép
Người còn ngơ ngẩn đứng trong sân
Chao ôi, màu áo xanh là thế
Đã có bao nhiêu kẻ mất hồn?

Đôi mắt người Sơn Tây Lượt xem: 22682
18/08/2013 19:25
Đêm buồn ghé bến Cô Tô
nghe hồn ma cũ đọc thơ Tản Đà
người từ trong mộng bước ra
hạc vàng vỗ cánh như là vẫn say

Đọc lại thơ Đường Lượt xem: 25455
18/08/2013 19:25
Tầm Dương gian đầu dạ tống khách
đời vô cùng ta thiếu đất đưa nhau
chiều lang thang trên biển Vũng Tàu
chút mưa bay cho người ướt áo

Đêm Tiền Giang Lượt xem: 17724
18/08/2013 19:24
Mỹ Tho, về trong đêm mưa bay
bờ sông cũ ngồi ăn con cá lóc
cọng rau thơm nồng trong đêm bát ngát
đêm vô cùng đêm rất thực là đêm

Để lúc nhớ Trâm xa Lượt xem: 29774
18/08/2013 19:23
Hình như tôi vừa tiễn một người
có điều gì mất đi trong tôi
lúc qua đèo tôi nhủ mình như thế
lệ có bào mòn núi cũng không nguôi

Cám ơn nhà văn Ngô Tất Tố Lượt xem: 18243
18/08/2013 19:22
Tôi hiểu vì sao cụ thành nhà văn
quẳng bút lông đi viết Tắt Đèn
đèn tắt rồi đêm trở nên đen
nhìn rất rõ bên kia bờ cuộc sống

Adam, Eve Lượt xem: 55706
18/08/2013 19:21
Giữa muôn loài ngây dại vô danh
anh bẻ đi một nhánh xương sườn
muối của đất, em thành người nữ
thành bông hồng biết nở trong anh

Hiển thị 291 - 300 tin trong 516 kết quả