Thơ

1651 Tôi đòi phách lạc, hồn bay,
1652 Pha càn bụi cỏ, gốc cây ẩn mình.
1653 Thúc ông nhà cũng gần quanh,
1654 Chợt trông ngọn lửa, thất kinh rụng rời.
1655 Tớ thầy chạy thẳng đến nơi,
1656 Tơi bời tưới lửa, tìm người lao xao.
1657 Gió cao, ngọn lửa càng cao,
1658 Tôi đòi tìm đủ, nàng nào thấy đâu!
1659 Hớt hơ hớt hải nhìn nhau,
1660 Giếng sâu, bụi rậm trước sau tìm quàng.
1661 Chạy vào chốn cũ phòng hương,
1662 Trong tro thấy một đống xương cháy tàn,
1663 Tình ngay, ai biết mưu gian,
1664 Hẳn nàng, thôi lại có bàn rằng ai!
1665 Thúc ông sùi sụt ngắn dài,
1666 Nghĩ con vắng vẻ, thương người nết na.
1667 Di hài nhặt sắp về nhà,
1668 Nào là khâm liệm, nào là tang trai
1669 Lễ thường đã đủ một hai,
1670 Lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ.
1671 Bước vào chốn cũ lầu thơ,
1672 Tro than một đống, nắng mưa bốn tường.
1673 Sang nhà cha, tới trung đường,
1674 Linh sàng, bài vị, thờ nàng ở trên.
1675 Hỡi ơi, nói hết sự duyên,
1676 Tơ tình đứt ruột, lửa phiền cháy gan!
1677 Gieo mình, vật vã khóc than:
1678 “Con người thế ấy, thác oan thế này !
1679 “Chắc rằng mai trúc lại vầy,
1680 “Ai hay vĩnh quyết là ngày đưa nhau!
1681 “Thương càng nghĩ, nghĩ càng đau,
1682 “Dễ ai rấp thảm,quạt sầu cho khuây.”
1683 Gần miền nghe có một thầy,
1684 Phi phù trí quỷ, cao tay thông huyền.
1685 Trên tam đảo, dưới cửu tuyền,
1686 Tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng.
1687 Sắm sanh lễ vật rước sang,
1688 Xin tìm cho thấy mặt nàng, hỏi han.
1689 Đạo nhân phục trước tĩnh đàn.
1690 Xuất thần giây phút chưa tàn nén hương
1691 Trở về minh bạch nói tường:
1692 “Mặt nàng chẳng thấy, việc nàng đã tra.
1693 “Người này nặng kiếp oan gia,
1694 “Còn nhiều nợ lắm, sao đà thoát cho?
1695 “Mệnh cung đang mắc nạn to,
1696 “Một năm nữa, mới thăm dò được tin.
1697 “Hai bên giáp mặt chiền chiền,
1698 “Muốn nhìn mà chẳng dám nhìn, lạ thay!”
1699 Điều đâu nói lạ dường này!
1700 Sự nàng đã thế, lời thầy dám tin.

Các tác phẩm khác

Một người thường Lượt xem: 12587
18/08/2013 18:58
Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ

Giếng Lượt xem: 25443
18/08/2013 18:57
Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.

Bác Lượt xem: 15058
18/08/2013 18:54
Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.

Xuân Lượt xem: 14255
18/08/2013 18:53
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !

Tìm đường Lượt xem: 13548
18/08/2013 18:52
Nửa thế kỷ tôi loay hoay
Kề miệng vực
Leo lên các đỉnh tinh thần
Chất ngất

Hương sen Lượt xem: 10896
18/08/2013 18:51
Anh cho tôi làm hoa sen không, tôi trong lý lịch có bùn?
Thân phạn người mà, ai chả có bùn đen?
Giết chết một mùi hương, dễ thôi, cứ quậy bùn lên để giết
Nhưng vượt lên bùn, sen cứ ngát hương sen.

Giờ báo tử Lượt xem: 66523
18/08/2013 18:50
Tất cả bình minh đều hứa hẹn, trừ bình minh ấy,
Cái bình minh phản thùng, cái bình minh phản chủ, ác ôn!
Mà thôi, đừng vội lên án hạt sương và tiếng gà kết liễu ánh sáng đó
Có khi giã từ giữa khi đúng ngọ, lúc hôn hoàng.

Cháo vịt Lượt xem: 14298
18/08/2013 18:48
Vịt gầy chưa đầy cân
Làm thịt ngày dân đói
Bữa ăn không tiếng nói
Cả nhà im mà ăn.

Chơi Lượt xem: 16084
18/08/2013 17:23
Ở đâu chơi chiến tranh, chơi cờ, chời cờ người, chơi cờ giết người...
Chơi những cuộc giết người cắm cờ,
Chơi bi, chơi bi-a, chơi bi kịch, bi thảm ...
Chơi phong cảnh, chơi non bộ, chơi làm bộ...

Côn Sơn Lượt xem: 60206
18/08/2013 17:22
Côn Sơn thơm mùi hoa dại
Thơm từ thời Nguyễn Trãi đến thời ta
Giữa trưa vắng trắng ngời chân núi
Như oan khiên lọc rồi nay đã kết thành hoa.

Hiển thị 291 - 300 tin trong 487 kết quả