1201 “Nghề chơi cũng lắm công phu,
1202 “Làng chơi ta phải biết cho đủ điều.”
1203 Nàng rằng: “Mưa gió dập dìu,
1204 “Liều thân thì cũng phải liều thế thôi!”
1205 Mụ rằng: “Ai cũng như ai,
1206 “Người ta ai mất tiền hoài đến đây?
1207 “ở trong còn lắm điều hay,
1208 “Nỗi đêm khép mở, nỗi ngày riêng chung.
1209 “Này con thuộc lấy nằm lòng:
1210 “Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề.
1211 “Chơi cho liễu chán hoa chê,
1212 “Cho lăn lóc đá, cho mê mẫn đời.
1213 “Khi khoé hạnh, khi nét ngài,
1214 “Khi ngâm ngợi nguyệt, khi cười cợt hoa.
1215 “Đều là nghề nghiệp trong nhà,
1216 “Đủ ngần ấy nết mới là người soi.”
1217 Gót đầu vâng dạy mấy lời,
1218 Dường chau nét nguyệt, dường phai vẻ hồng.
1219 Những nghe nói đã thẹn thùng,
1220 Nước đời lắm nỗi lạ lùng khắt khe!
1221 Xót mình cửa các buồng khuê,
1222 Vỡ lòng, học lấy những nghề nghiệp hay!
1223 Khéo là mặt dạn mày dày,
1224 Kiếp người đã đến thế này thì thôi!
1225 Thương thay thân phận lạc loài,
1226 Dẫu sao cũng ở tay người biết sao?
1227 Lầu xanh mới rủ trướng đào,
1228 Càng treo giá ngọc, càng cao phẩm người.
1229 Biết bao bướm lả ong lơi,
1230 Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm.
1231 Dập dìu lá gió cành chim,
1232 Sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Tràng Khanh.
1233 Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh,
1234 Giật mình, mình lại thương mình xót xa.
1235 Khi sao phong gấm rủ là,
1236 Giờ sao tan tác như hoa giữa đường?
1237 Mặt sao dày gió dạn sương,
1238 Thân sao bướm chán ong chường bấy thân?
1239 Mặt người mưa Sở, mây Tần,
1240 Những mình, nào biết có xuân là gì?
1241 Đòi phen gió tựa, hoa kề,
1242 Nửa rèm tuyết ngậm, bốn bề trăng thâu.
1243 Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu,
1244 Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!
1245 Đòi phen nét vẽ câu thơ,
1246 Cung cầm trong nguyệt, nước cờ dưới hoa.
1247 Vui là vui gượng kẻo mà,
1248 Ai tri âm đó mặn mà với ai?
1249 Thờ ơ gió trúc mưa mai,
1250 Ngẩn ngơ trăm nỗi, giùi mài một thân.
Hãy nhập hồn em
Lượt xem: 10842
15/08/2013 21:32
Đừng nhắc nhở tên anh ngoài lỗ miệng
Vì gió hương nghe được rỉ thầm hoa
- Lộ mất rồi tâm sự của đôi ta
Chưa hề nói cho một ai nghe biết
Chùa hoang
Lượt xem: 6736
15/08/2013 21:31
Mái sụp, tường siêu, khách ngẩn ngơ,
Hỏi thaVắng sư, bụt đã toan hồi tục;
Lạnh khói hương cây sắp thoát chùa.
Hoành cổ nhện giaBình phong rêu bám đứng chơ vợ
Chơi lên trăng
Lượt xem: 5489
15/08/2013 21:29
Tôi đi trong ánh sương mờ
Tìm con trăng lạc ngoài bờ bên kia
Xứ yêu bát ngát, tôi lìa
Dò xem ý tứ ban khuya, tôi liều
Cao hứng
Lượt xem: 7519
15/08/2013 21:28
Tôi làm trăng cổ độ,
Lượng trời rộng bao la.
Tôi làm Tô Đông Pha
Đàn tương tư lạc điệu.
Bút thần khai
Lượt xem: 9007
15/08/2013 21:27
Ngọn bút thần khai phước lộc nhà
Sáng như gươm báu, lạnh như ma
Mực lùa khí vị vô hồn chữ,
Văn bút hào quang ở miệng ta.
Biển hồn ta
Lượt xem: 7658
15/08/2013 21:25
Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rồn rập như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.
Bắt chước
Lượt xem: 8516
15/08/2013 21:24
Để cho hoa gió thì thào
Để cho mây nước nôn nao
Quên câu thương nhớ rồi sao
Em ơi thế nghĩa là sao
Ave Maria
Lượt xem: 8070
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.
Đôi hồn
Lượt xem: 8353
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.
Em điên
Lượt xem: 6221
15/08/2013 21:12
Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...
Hiển thị 401 - 410 tin trong 496 kết quả