1151 Bày vai có ả Mã Kiều,
1152 Xót nàng, ra mới đánh liều chịu đoan.
1153 Mụ càng kể nhặt, kể khoan,
1154 Gạn gùng đến mực nồng nàn mới tha,
1155 Vực nàng vào nghỉ trong nhà,
1156 Mã Kiều lại ngỏ ý ra dặn lời:
1157 “Thôi đà mắc lận thì thôi!
1158 “Đi đâu chẳng biết con người Sở Khanh?
1159 “Bạc tình nổi tiếng lầu xanh,
1160 “Một tay chôn biết mấy cành phù dung!
1161 “Đà đao lậy sẵn chước dùng,
1162 “Lạ gì một cốt, một đồng xưa nay!
1163 “Có ba mươi lạng trao tay,
1164 “Không dưng chi có chuyện này, trò kia!
1165 “Rồi ra trở mặt tức thì,
1166 “Bớt lời liệu chớ sân si thiệt đời.”
1167 Nàng rằng: “Thề thốt nặng lời,
1168 “Có đâu mà lại ra người hiểm sâu!”
1169 Còn đương suy trước nghĩ sau,
1170 Mặt mo đã thấy ở đâu dẫn vào.
1171 Sở Khanh lên tiếng rêu rao:
1172 “Rằng nghe mới có con nào ở đây,
1173 “Phao cho quyến gió rủ mây,
1174 “Hãy xem có biết mặt này là ai ?”
1175 Nàng rằng: “Thôi thế thì thôi!
1176 “Rằng không, thì cũng vâng lời rằng không.”
1177 Sở Khanh quắt mắng đùng đùng,
1178 Sấnvào vừa rắp thị hùng ra tay.
1179 Nàng rằng: “Trời nhẽ có hay!
1180 “Quyến anh, rủ yến, sự này tại ai?
1181 “Đem người đẩy xuống giếng khơi
1182 “Nói rồi, rồi lại ăn lời được ngay!
1183 “Còn tiên tích việt ở tay,
1184 “Rõ ràng mặt ấy, mặt này chớ ai?”
1185 Lời ngay, đông mặt trong ngoài,
1186 Kẻ chê bất nghĩa, người cười vô lương.
1187 Phụ tình án đã rõ ràng,
1188 Dơ tuồng, nghỉ mới kiếm đường tháo lui.
1189 Buồng riêng, riêng những sụt sùi,
1190 Nghĩ thân mà lại ngậm ngùi cho thân:
1191 Tiếc thay trong giá trắng ngần,
1192 Đến phong trần, cũng phong trần như ai!
1193 Tẻ, vui cũng một kiếp người,
1194 Hồng nhan phải giống ở đời mãi ru!
1195 Kiếp xưa đã vụng đường tu,
1196 Kiếp này chẳng kẻo đền bù mới xuôi!
1197 Dù sao bình đã vỡ rồi,
1198 “Lấy thân mà trả nợ đời cho xong!”
1199 Vừa tuần nguyệt sáng gương trong,
1200 Tú bà ghé lại thong dong dặn dò:
Một người thường
Lượt xem: 12587
18/08/2013 18:58
Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
Giếng
Lượt xem: 25443
18/08/2013 18:57
Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.
Bác
Lượt xem: 15058
18/08/2013 18:54
Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.
Xuân
Lượt xem: 14256
18/08/2013 18:53
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !
Tìm đường
Lượt xem: 13548
18/08/2013 18:52
Nửa thế kỷ tôi loay hoay
Kề miệng vực
Leo lên các đỉnh tinh thần
Chất ngất
Hương sen
Lượt xem: 10896
18/08/2013 18:51
Anh cho tôi làm hoa sen không, tôi trong lý lịch có bùn?
Thân phạn người mà, ai chả có bùn đen?
Giết chết một mùi hương, dễ thôi, cứ quậy bùn lên để giết
Nhưng vượt lên bùn, sen cứ ngát hương sen.
Giờ báo tử
Lượt xem: 66523
18/08/2013 18:50
Tất cả bình minh đều hứa hẹn, trừ bình minh ấy,
Cái bình minh phản thùng, cái bình minh phản chủ, ác ôn!
Mà thôi, đừng vội lên án hạt sương và tiếng gà kết liễu ánh sáng đó
Có khi giã từ giữa khi đúng ngọ, lúc hôn hoàng.
Cháo vịt
Lượt xem: 14298
18/08/2013 18:48
Vịt gầy chưa đầy cân
Làm thịt ngày dân đói
Bữa ăn không tiếng nói
Cả nhà im mà ăn.
Chơi
Lượt xem: 16084
18/08/2013 17:23
Ở đâu chơi chiến tranh, chơi cờ, chời cờ người, chơi cờ giết người...
Chơi những cuộc giết người cắm cờ,
Chơi bi, chơi bi-a, chơi bi kịch, bi thảm ...
Chơi phong cảnh, chơi non bộ, chơi làm bộ...
Côn Sơn
Lượt xem: 60206
18/08/2013 17:22
Côn Sơn thơm mùi hoa dại
Thơm từ thời Nguyễn Trãi đến thời ta
Giữa trưa vắng trắng ngời chân núi
Như oan khiên lọc rồi nay đã kết thành hoa.
Hiển thị 301 - 310 tin trong 497 kết quả