Thơ

1051 Buồn trông nội cỏ dầu dầu,
1052 Chân mây mặt đất một màu xanh xanh.
1053 Buồn trông gió cuốn mặt ghềnh,
1054 ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
1055 Chung quanh những nước non người,
1056 Đau lòng lưu lạc, nên vài bốn câu.
1057 Ngậm ngùi rủ bước rèm châu,
1058 Cách tường nghe có tiếng đâu hoạ vần.
1059 Một chàng vừa trạc thanh xuân,
1060 Hình dung chải chuốt, áo khăn dịu dàng.
1061 Nghĩ rằng cũng mạch thư hương,
1062 Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở khanh.
1063 Bóng nga thấp thoáng dưới mành.
1064 Trông nàng, chàng cũng ra tình đeo đai:
1065 “Than ôi! Sắc nước hương trời,
1066 “Tiếc cho đâu bỗng lạc loài đến đây?
1067 “Giá đành trong nguyệt trên mây,
1068 “Hoa sao hoa khéo đoạ đày bấy hoa?
1069 “Tức gan riêng giận trời già,
1070 “Lòng này ai tỏ cho ta, hỡi lòng?
1071 “Thuyền quyên ví biết anh hùng,
1072 “Ra tay tháo cũi sổ lồng như chơi!”
1073 Song thu đã khép cánh ngoài,
1074 Tai còn đồng vọng mấy lời sắt đanh.
1075 Nghĩ người thôi lại nghĩ mình,
1076 Cám lòng chua xót, lạt tình bơ vơ.
1077 Những là lần lữa nắng mưa,
1078 Kiếp phong trần biết bao giờ mới thôi?
1079 Đánh liều nhắn một hai lời,
1080 Nhờ tay tế độ vớt người trầm luân.
1081 Mảnh tiên kể hết xa gần,
1082 Nỗi nhà báo đáp, nỗi thân lạc loài.
1083 Tan sương vừa rạng ngày mai,
1084 Tiện hồng nàng mới nhắn lời gửi sang.
1085 Trời tây lảng đảng bóng vàng,
1086 Phục thư đã thấy tin chàng đến nơi.
1087 Mở xem một bức tiên mai,
1088 Rành rành tích viết có hai chữ đề.
1089 Lấy trong ý tứ mà suy:
1090 Ngày hai mươi mốt, tuất thì phải chăng?
1091 Chim hôm thoi thót về rừng,
1092 Giá trà mi đã ngậm gương nửa vành.
1093 Tường đông lay động bóng cành,
1094 Rẽ song đã thấy Sở khanh lẻn vào.
1095 Sượng sùng đánh dạn ra chào,
1096 Lạy thôi, nàng mới rỉ trao ân cần.
1097 Rằng: “Tôi bèo bọt chút thân,
1098 “Lạc đàn mang lấy nợ nần yến anh.
1099 “Dám nhờ cốt nhục tử sinh,
1100 “Còn nhiều kết cỏ ngậm vành về sau!”

Các tác phẩm khác

Ave Maria Lượt xem: 8070
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.

Đôi hồn Lượt xem: 8353
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.

Em điên Lượt xem: 6221
15/08/2013 21:12
Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...

Anh điên Lượt xem: 9414
15/08/2013 21:10
Anh nằm ngoài sự thực
Em ngồi trong chiêm bao
Cách nhau xa biết mấy
Nhớ thương quá thì sao?

Chuỗi cười Lượt xem: 7001
15/08/2013 21:09
Lá đổ rào rào,
Trăng vàng xôn xao.
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao.

Nợ duyên (Mơ duyên) Lượt xem: 6177
15/08/2013 21:07
Non nước tâm tình rộng bốn phương
Đòi em làm Nhạc, tôi làm Hương
Đêm nay đại yến Lâm Xuân các
Điêu Thuyền đàn khúc Tề Vương

Thánh Nữ Đồng Trinh Maria Lượt xem: 3926
15/08/2013 21:05
Như song lộc triều nguyên ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng.
Thơm tho bay cho đến cõi Thiên Đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể.

Quần Tiên hội Lượt xem: 6339
15/08/2013 21:04
Liên hồ đây, bốn mùa Xuân cả bốn
Ngát hương đưa trong gió sớm chơi vơi
Làn nước mát và chưa bao giờ bợn
Vết phong trần đưa lại ở xa khơi.

Duyên kỳ ngộ Lượt xem: 3667
15/08/2013 21:00
Đâu gió lên tầng mây che mắt lạ
Ta muôn năm len lỏi ở Đào Nguyên
Nước trong sáng lòng ta thơm vô giá
Sao không ai đi lạc tới non tiên?

Thầm lặng Lượt xem: 6629
15/08/2013 20:53
Mai tiên nữ! Đọc hồn ta cho rõ:
Đau không rên, chết cũng mặc mình thôi.
Mối tình si đã lỡ vỡ tan rồi
Ta chỉ biết lặng nhìn thiên hạ khóc.

Hiển thị 411 - 420 tin trong 499 kết quả