101 Lại càng mê mẩn tâm thần,
102 Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra.
103 Lại càng ủ dột nét hoa,
104 Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài.
105 Vân rằng: “Chị cũng nực cười,
106 “Khéo dư nước mắt khóc người đời xưa!”
107 Rằng: “Hồng nhan tự thuở xưa,
108 “Cái điều bạc mệnh có chừa ai đâu.
109 “Nỗi niềm tưởng đến mà đau,
110 “Thấy người nằm đó, biết sau thế nào?”
111 Quan rằng: “Chị nói hay sao?
112 “Một điều là một vận vào khó nghe!
113 “Ở đây âm khí nặng nề.
114 “Bóng chiều đã ngả, dặm về còn xa.”
115 Kiều rằng: “Những đấng tài hoa,
116 “Thác là thể phách, còn là tinh anh.
117 “Dễ hay tình lại gặp tình.
118 “Chờ xem ắt thấy hiển linh bây giờ!”
119 Một lời nói chửa kịp thưa,
120 Phút đâu trận gió cuốn cờ đến ngay.
121 Ào ào đổ lộc rung cây,
122 Ở trong dường có hương bay ít nhiều.
123 Đè chừng ngọn gió lần theo,
124 Dấu giày từng bước in rêu rành rành.
125 Mặt nhìn ai nấy đều kinh,
126 Nàng rằng: “Này thực tinh thành chẳng xa.
127 “Hữu tình ta lại gặp ta,
128 “Chớ nề u hiển, mới là chị em.”
129 Đã lòng hiển hiện cho xem,
130 Tạ lòng, nàng lại nối thêm vài lời.
131 Lòng thơ lai láng bồi hồi,
132 Gốc cây, lại vạch một bài cổ thi.
133 Dùng dằng nửa ở, nửa về,
134 Nhạc vàng đâu đã tiếng nghe gần gần.
135 Trông chừng thấy một văn nhân,
136 Lỏng buông tay khấu, bước lần dặm băng.
137 Đề huề lưng túi gió trăng,
138 Sau chân theo một vài thằng con con.
139 Tuyết in sắc ngựa câu giòn.
140 Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời.
141 Nẻo xa mới tỏ mặt người,
142 Khách đà xuống ngựa, tới nơi tự tình.
143 Hài văn lần bước dặm xanh,
144 Một vùng như thể cây quỳnh, cành dao.
145 Chàng Vương quen mặt ra chào,
146 Hai kiều e lệ nép vào dưới hoa.
147 Nguyên người quanh quất đâu xa,
148 Họ Kim, tên Trọng vốn nhà trâm anh.
149 Nền phú hậu, bậc tài danh,
150 Văn chương nết đất, thông minh tính trời.
Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ
Lượt xem: 11441
18/08/2013 15:52
Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông
Khung trời ký ức
Lượt xem: 11445
18/08/2013 15:45
Nhớ về Tú Xương
Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...
Xa xưa Sài Gòn
Lượt xem: 12380
18/08/2013 15:41
Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau
Thấy dễ mà khó
Lượt xem: 9812
18/08/2013 15:39
Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.
Nắng phai
Lượt xem: 11470
18/08/2013 15:36
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
Nhớ Tú Xương
Lượt xem: 15596
18/08/2013 15:34
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
Thơ tặng vợ
Lượt xem: 13335
18/08/2013 15:32
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông
Tự cười mình - Ii
Lượt xem: 10478
18/08/2013 15:25
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.
Tự cười mình - I
Lượt xem: 13234
18/08/2013 15:24
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
Ta chẳng ra chi
Lượt xem: 14419
18/08/2013 15:22
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.
Hiển thị 361 - 370 tin trong 518 kết quả