Thơ

1001 Thuốc thang suốt một ngày thâu,
1002 Giấc mơ nghe đã dầu dầu vừa tan.
1003 Tú bà chực sẵn bên màn,
1004 Lựa lời khuyên giải mơn man gỡ dần:
1005 “Một người dễ có mấy thân.
1006 “Hoa xuân đương nhuỵ, ngày xuân còn dài.
1007 “Cũng là lỡ một, lầm hai,
1008 “Đá vàng sao nỡ ép nài mưa mây!
1009 “Lỡ chân trót đã vào đây,
1010 “Khoá buồng xuân để đợi ngày đào non.
1011 “Người còn thì của hãy còn,
1012 “Tìm nơi xứng đáng làm con cái nhà.
1013 “Làm chi tội báo oan gia,
1014 “Thiệt mình mà hại đến ta hay gì?”
1015 Kề tai mấy mỗi nằn nì,
1016 Nàng nghe dường cũng thị phi rạch ròi.
1017 Vả suy thần mộng mấy lời,
1018 Túc nhân âu cũng có trời ở trong.
1019 Kiếp này nợ trả chưa xong,
1020 Làm chi thêm một nợ chồng kiếp sau!
1021 Lặng nghe, thấm thía gót đầu,
1022 Thưa rằng: “Ai có muốn đâu thế này.
1023 “Được như lời thế là may,
1024 “Hẳn rằng mai có như vầy cho chăng?
1025 “Sợ khi ong bướm đãi đằng,
1026 “Đến điều sống đục, sao bằng thác trong!”
1027 Mụ rằng: “Con hãy thong dong,
1028 “Phải điều lòng lại dối lòng mà chơi!
1029 “Mai sau ở chẳng như lời,
1030 “Trên đầu có bóng mặt trời rạng soi.”
1031 Thấy lời quyết đoán hẳn hoi,
1032 Đành lòng nàng cũng sẽ nguôi nguôi dần…
1033 Trước lầu Ngưng-bích khoá xuân,
1034 Vẻ non xa, tấm trăng gần, ở chung.
1035 Bốn bề bát ngát xa trông,
1036 Cát vàng cồn nọ, bụi hồng dặm kia.
1037 Bẽ bàng mây sớm đèn khuya.
1038 Nửa tình, nửa cảnh như chia tấm lòng:
1039 Tưởng người dưới nguyệt chén đồng,
1040 Tin sương luống những rày trông mai chờ.
1041 Bên trời góc biển bơ vơ,
1042 Tấm son gột rửa bao giờ cho phai.
1043 Xót người tựa cửa hôm mai,
1044 Quạt nồng ấp lạnh, những ai đó giờ?
1045 Sân Lai cách mấy nắng mưa,
1046 Có khi gốc tử đã vừa người ôm.
1047 Buồn trông cửa bể chiều hôm,
1048 Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?
1049 Buồn trông ngọn nước mới sa,
1050 Hoa trôi man mác biết là về đâu?

Các tác phẩm khác

Qua Đèo Ngang Lượt xem: 11292
18/08/2013 15:59
Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen lá, đá chen hoa
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà

Chùa Trấn Bắc Lượt xem: 8823
18/08/2013 15:58
Trấn Bắc hành cung cỏ dãi dầu
Chạnh niềm cố quốc nghĩ mà đau
Mấy tòa sen rớt mùi hương ngự
Năm thức mây phong nếp áo chầu

Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ Lượt xem: 11441
18/08/2013 15:52
Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông

Khung trời ký ức Lượt xem: 11445
18/08/2013 15:45
Nhớ về Tú Xương

Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...

Xa xưa Sài Gòn Lượt xem: 12376
18/08/2013 15:41
Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau

Thấy dễ mà khó Lượt xem: 9812
18/08/2013 15:39
Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.

Nắng phai Lượt xem: 11465
18/08/2013 15:36
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!

Nhớ Tú Xương Lượt xem: 15596
18/08/2013 15:34
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh

Thơ tặng vợ Lượt xem: 13331
18/08/2013 15:32
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông

Tự cười mình - Ii Lượt xem: 10474
18/08/2013 15:25
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.

Hiển thị 341 - 350 tin trong 500 kết quả