 Thơ
    Thơ
    
         
    
	Chương năm: Hóa thạch những dòng sông
	
	Những dòng sông quờ quạng tìm nhau
	Dưới đáy biển
	Những dòng sông chết
	Biểm âm u đáy huyệt
	Hồn sông đi lang thang
	Sông về trước thì được ung dung
	Sông về sau thì làm phó nhỏ
	Bóng cầu theo về được làm quan văn
	Mái chèo theo về thì làm quan võ
	Người kết bè kéo vó
	Hết sông đi vớt bèo
	Những dòng sông dưới đáy biển tìm nhau
	Vừa thấy bóng lại thủy triều xô dạt
	Mênh mông đến và mênh mông xóa mất
	Sông lại lang thang
	Tiếng hú gọi làm giật mình cá quẫy
	Sông Mã to tiếng
	Sông Hương dịu dàng
	Sông Hồng kẻ cả
	Sông Thương đa mang
	Ai biết được những gì khi sông về gặp biền
	Nơi cá quay đầu thì phù sa tìm đến
	Phù sa còn bao nỗi nông sâu
	Sinh ra biển để xa xôi
	Sinh ra trời để thuận hòa
	Sinh ra sông để đem cho
	Cho những buổi trưa đàn trâu mộng dầm mình trong nước sánh. Cho bên lở bên bồi tạo hóa buộc lòng bất công dằng dặc. Cho lóng một lóng đôi rổ rá giần sàng, che chắn gió biến thành kẻ ăn người ở.
	Cho bên ấy bên này diệu vợi, cả tiếng gọi đò cung là quà tặng của dòng sống
	Khi gặp biển đó là lúc sông đem cho lần cuối, một cuộc cho trọn vẹn huy hoàng như thơ cho, như mùa dâng quả, cô gái biến thành nàng dâu để lại sau lưng bao tiếng thở dài. Và khi không còn gì để cho, sông như tráng sĩ không còn vũ khí, giáo chủ không còn mật kinh, võ sư không còn bí quyết; sông như nghệ sĩ đã nắm xong vai, một kẻ trắng tay giàu có đo mình bằng kích thước của biển.
	Đức hạnh của sông là đa mang
	Dung nhan của biển là bình thản
	Vẻ đẹp của sông là không tỉnh táo
	Nỗi khổ của biển là sở hữu không cùng
	Sông - những cây nước khổng lồ
	Bóng mát mệt mê mang mang bồi đắp
	Sông góp củi cho nồi cơm lớn
	Lòng vị tha là người khách sau cùng
	Dưới đáy biển
	Sông lang thang tìm lại các dòng sông
	Trên mặt sóng
	Đảo đang vào mùa nắng
	***
	Sông đi sông đi vờ vật sông đi
	Tìm lại mình trong biển
	Biển nói bằng muối chát
	Sông không nghe được gì
	Thỉnh thoảng lại tụng lên vài trận bão
	Vò mây chơi
	Thỉnh thoảng lại cho vài chú cá ngáp
	Tuột khỏi vòng luân hồi
	Cá chớp mắt; Ta lên thăm lính đảo
	Xem đời có gì vui
	***
	Ta bới sóng đi tìm các dòng sông
	Như người đào than tìm lại cánh rừng
	Những dòng sông hóa thạch
	Những dòng sông thở than
	Sông tan vỡ trách thầm trăng lỡ hẹn
	Ta bới sóng đi tìm các dòng sông
	Gặp cái chao chân khi em mười tám tuổi
	Ta đi vớt tiếng sáo diều đắm đuối
	Thúc ba hồi trống quân
	Thúc trống quân cho cá hóa rồng
	Cho cô tiên về xóm
	Cho nón hóa vầng trăng
	Vầng trăn quệt vào anh
	Tương từ tự dạo ấy
	Ta bới sóng đi tìm các dòng sông
	Thấy cau bỏ già
	Trầu không để úa
	Yêu nhau không lấy được hau
	Trả gương cho chợ
	Trả gói cho đình
	Ngói còn nguyên ngói mà mình tay không
	Trả lại tơ hồng
	Ông tơ bà nguyệt
	Trả lời cam kết
	Cho người đa đoan
	Ta bới sóng đi tìm các dòng sông
	Gặp Trương Chi cắm sào đứng hát
	My Nương vẫn đang ngồi khóc
	Nước mắt thành ngọc trai
	Tình là gì mà trái đào xà tích
	Duyên là gì mà yếm thắm bao xanh
	Phận là gì mà em phải xa anh
	Gặp nhau vẫn gặp nhưng đành quay đi
	Tóc em dài gội lá đài bi
	Cuộc tìmh ngắn bỏ buồn cho bến vắng.
	Ta bới sóng đi tìm các dòng sông
	Gặp nàng Tiên Dung đội cát
	Cát bàng hoàng
	Thế gian mờ mịt
	Vì nàng đem hết vầng trăng
	Tiêng Dung Tiên Dung
	Thần ái tình bậc nhất
	Khiến nàng Kiều xăm xăm nhường bước
	Hồ Xuân Hương mời trầu
	***
	Ta bới sóng đã lâu
	Tìm thấy sông hóa kén
	Sông trao mình cho biển
	Như cây trao bóng cho rừng
	Về biển thì hết sông
	Không về thì không được
	Ta lặn xuống tầng sâu
	Đời vẫn còn chảy xiết
	Ta vớt sông Thương
	Làm xanh lại tán lá bàng
	Búp nhỏ hữu tình xanh biếc đảo
	Sông Mã ta trả về cho bão
	Ta vẩy sông Hồng làm hoàng hôn
	Ta cất sông Mã vào chiếc hộp đàn
	Đêm dài nghe chuyện thác.
	Lời sóng 5
	Anh một mình với một chéo dù hoa
	Gắp tư đêm là gối
	Bốn mươi năm mưa nắng xa nhà
	Biết trong cơm có sạn
	Biết gói bánh thêm lá
	Biết ngồi như đêm
	Anh lặn qua cái chết
	Mãnh liệt một mầm cây
	Anh đã húp bát cháo loãng cuối cùng của chiến tranh
	Rội lặng lẽ đi rửa bát
	Kẻ khù nhường phục kích
	Chập choạng tối chập choạng sáng
	Lúc có nhiều đom đóm
	Ngọn đèn thương cô đơn
	Sau giải phóng Sài Gòn
	Anh ra đảo
	Biển đã hút của anh bao mồ hôi
	Với thói quen của chiếc giấy thấm khổng lồ
	Và anh cũng hút biển
	Với lời khuyên của những chiếc rể cây
	Mỗi ngày cây lại thêm lời
	Lăn tăn nơi anh đứng
	Nơi anh đứng chọn tầm cho pháo bắn
	Bao năm rồi biển thổn thức gương soi...
	***
	Cát mỗi ngày mỗi nóng
	Biển mỗi ngày mỗi xưa
	Lúa chín bao năm ngả vào tay người vợ
	Đồng tiền lẻ nhảy cò qua đốt mía
	Những đứa con khôn dại phía sau mình
	Những đứa con sinh ra trong chiến tranh
	Sống tản mát dưới những hầm trú ẩn
	Chị để con mỗi đứa ở riêng hầm
	Bom có trúng cũng không thành tay trắng
	Những đứa con nhớ anh qua rừng giờ nhớ anh qua biển
	Cơm khô và khét
	Vắng anh
	áo quần dây mực
	Vắng anh
	Xóm giềng ta thán
	Vắng anh
	Lá đa rơi ngoài ngõ
	Lá đa vắng anh thành chú mèo tam thể
	Chú mèo khôn từ thuở lên ba
	Dạy con anh
	Lúc đên đèn
	Không nhìn sang hàng xóm
	Anh nhớ con anh phát một lá diều
	Ba tầng sáo nhắc đất liền nghe thấy
	Những ô cửa xin đừng khép vội
	Đảo nói gì thao thiết giữa không trung
	Tiếng sáo diều làm biển bớt mênh mông
	Vầng trăng đứng
	Tự nghe mình
	Lặng lẽ...
 
Các tác phẩm khác
    
        
        
            Thuyền lá trăng đêm
            Lượt xem: 30696
        
        
        17/12/2014 23:14
        
            Chuồn chuồn chở nắng sang sông
Mây chiều rơi xuống để hoàng hôn mưa
Thương con bướm ngủ đọt dừa
Lời ai hò hẹn như vừa chiêm bao
        
    
 
    
        
        
            Những cánh hoa rơi
            Lượt xem: 44096
        
        
        17/12/2014 23:14
        
            Em là một món đồ chơi
Người ta lộng kiếng cho người ta xem
Còn đâu anh biết đâu tìm
Một đôi bím tóc người em thuở nào
        
    
 
    
        
        
            Cô hàng xóm
            Lượt xem: 53564
        
        
        17/12/2014 23:13
        
            Hai nhà sát vách bên nhau
Cùng chung chia một ngõ vào lối ra
Láng giềng gần cũng như xa
Tôi em len lén chỉ là nhìn nhau
        
    
 
    
        
        
            Dấu chôn tình buồn
            Lượt xem: 26373
        
        
        17/12/2014 23:12
        
            Ai làm lá úa vàng rơi
Để cành cắn nát bờ môi khóc thầm
Ai đem ngọn gió thu sang
Đừng xua đi nhé chút vàng ngày xưa
        
    
 
    
        
        
            Người lính già bạn tôi
            Lượt xem: 36919
        
        
        17/12/2014 23:10
        
            Mến tặng anh Nguyễn Đăng Quýnh
Tôi và anh trong cuộc đời lưu lạc
Nơi xứ người thành tri kỷ ly hương
Cùng xẻ chia những sớm nắng chiều sương
Cùng tâm sự những ngọt bùi cay đắng
        
    
 
    
        
        
            Ảo ảnh
            Lượt xem: 42336
        
        
        17/12/2014 23:09
        
            Đã bao năm
Dòng đời lặng lẽ trôi
Hai chúng ta mỗi đứa một phương trời
Dấu yêu xưa chỉ còn là kỷ niệm
        
    
 
    
        
        
            Vần lục bát buồn
            Lượt xem: 34853
        
        
        17/12/2014 23:08
        
            Giếng nghèo một ánh trăng khuya
Cành vông sắc lá mà chia đôi bờ
Người buồn nên chữ thành thơ
Thơ buồn không hỡi….người ơi buồn gì
        
    
 
    
        
        
            Tình lỡ có quên nhau
            Lượt xem: 35235
        
        
        17/12/2014 23:08
        
            Những tưởng đã hai phương trời ly biệt
Em quê nhà anh lưu lạc tha phương
Giấu niềm đau cùng tận của nỗi buồn
Anh và em mỗi người chia mỗi nửa
        
    
 
    
        
        
            Hoa nước mặn
            Lượt xem: 38040
        
        
        17/12/2014 23:07
        
            Anh xin tạ lỗi quê hương
Ra đi lời hứa nước non ngày về
Hai mươi năm một lời thề
Nợ sông núi vẫn bên lề áo cơm
        
    
 
    
        
        
            Giọt đắng quê hương
            Lượt xem: 37436
        
        
        17/12/2014 23:06
        
            Không còn nghe tiếng thạch sùng
Mưa đêm sũng ướt hạt buồn qua song
Áo mùa sau những cơn dông
Em ngồi vá lại tiếng lòng thời gian
        
    
 
    Hiển thị 611 - 620 tin trong 1674 kết quả