Chị ngồi trước tờ giấy trắng
	Hàng giờ không viết một câu
	Bóng cây ngắn dầu theo nắng
	Đàn trâu chậm chạp qua cầu
	Mái tôn nóng bừng ngột ngạt
	Trán con lấm tấm mồ hôi
	Cổng đồn mấy tên lính gác
	Đứng im như chết lâu rồi
	Con bé nhay nháy vú mẹ
	Bàn tay nhỏ xíu mân mê
	Chum chúm môi hồng nở hé
	Chói chang nắng lửa trưa hè
	Có gì cay cay trong mắt
	Có gì mằn mặn trên môi
	Không, không thể là nước mắt
	Cắn răng quyết giữ cuộc đời!
	Vụt hiện những ngày kháng chiến
	Giành từng góc ruộng bờ ao
	Vụt hiện những ngày trên bến
	Vẫy khăn anh bước xuống tàu
	Chúng muốn em cầm dao cắt ruột
	Xẻo từng thớ thịt, đường gân
	Cả biển rộng và trời xanh bát ngát
	Của đôi ta và Tổ quốc yêu thân.
	Anh ơi anh, anh có nghe con khóc
	Đôi tay gầy cuống quýt bíu vai em
	Em điên mất, kìa làn môi mọng ướt
	Rời vú em vẫn còn nút còn thèm
	Có nên viết để con ta được sống
	Dù một ngày, một buổi nữa rồi thôi
	Đứt ruột sinh con, đêm nào mình mẹ
	Lẽ nào giọt nắng chết trong nôi..
	Chị bỗng giật mình nhìn con trông nuối
	Đôi mắt con như hờn dỗi nghẹn ngào
	Con không nói nhưng chị nghe tiếng nói
	Có thể nào như thế được, mẹ ơi!
	Thoáng bóng ai về bên cạnh chị
	Mào áo quen quen, mắt sáng ngời
	Da sém nắng, mặt buồn nghiêm nghị
	Có thể nào như thế được, em ơi!
	Chị bỗng vùng lên, tưởng đang nắm tay chồng
	Day dứt quá giữa buồn vui mừng giận
	Lũ quỉ ập vào, dí súng bên hông
	Chị vẫn ngồi nghiêm trước tờ giấy trắng.
1958
        
        
            Huế 1998
            Lượt xem: 38274
        
        
        20/12/2014 10:31
        
            chỗ nào cho bình yên
thôi ta ngồi với cỏ
ghế đời chông chênh quá
chỗ nào cho bình yên?
        
    
        
        
            Không đề
            Lượt xem: 33765
        
        
        20/12/2014 10:29
        
            tôi là con chim nhỏ
một hôm đến giữa cuộc đời
hót chơi dăm ba tiếng
        
    
        
        
            Không đề 5
            Lượt xem: 27663
        
        
        20/12/2014 10:29
        
            Tôi không có bi kịch
Cho đến một ngày
Tôi tẩy xoá những tì vết
Tôi có một cuộc đời trắng
        
    
        
        
            Màu tết
            Lượt xem: 37280
        
        
        20/12/2014 10:28
        
            chuyến xe cuối cùng đã ra đi
ngoài phố lá me rắc cốm
chàng áo xanh Tư Mã không quê nhà
chưa gió rét mà linh hồn đau ốm
        
    
        
        
            Mẹ
            Lượt xem: 66699
        
        
        20/12/2014 10:27
        
            Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
        
    
        
        
            Một chút hương thời gian
            Lượt xem: 32760
        
        
        20/12/2014 10:26
        
            Cơn gió mùa xa về gõ cửa
Cho lòng ta nhớ Tết thế này !
Em đến mà sao trời nóng quá
Đâu còn một chút mưa xuân bay ?
        
    
        
        
            Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa
            Lượt xem: 27767
        
        
        20/12/2014 10:26
        
            Một hôm thấy nắng vàng ngoài hiên
Nắng như là năm cũ
Một hôm thấy nắng vàng vừa lên
Vui - buồn không biết nữa
        
    
        
        
            Năm bốn mươi bốn
            Lượt xem: 30250
        
        
        20/12/2014 10:25
        
            tàu chuối xanh non
mở cho ta cánh buổm
góc sân thì quá hẹp
chiếc võng gai gọi sóng
        
    
        
        
            Ngày vắng
            Lượt xem: 29442
        
        
        20/12/2014 10:24
        
            Ta ném qua cửa sổ
cành Violet quá buồn
có những ngày vắng quá
hoa cúc vàng ngoài dậu
vẫn cứ màu hoàng hôn
        
    
        
        
            Ngụ ngôn của mỗi ngày
            Lượt xem: 43087
        
        
        20/12/2014 10:23
        
            Ngồi cùng trang giấy nhỏ
Tôi đi học mỗi ngày
Tôi học cây xương rồng
Trời xanh cùng nắng, bão
Tôi học trong nụ hồng
Màu hoa chừng rỏ máu
        
    
Hiển thị 21 - 30 tin trong 1664 kết quả