Thơ

Bờ Hòn Chồng, quán gió, một trưa chiều
Anh đứng dưới bóng dừa xứ sở
Nghe cả biển, tình yêu và đời vỗ...
Nhúm cỏ lòng xé rách bụi thơ bay.

Em nằm đây, em hỡi! Em nằm đây
Làm núi đợi ngàn năm cùng với bể
Tình yêu vỗ muôn đời trong sóng vỗ
Không vấn vương bụi bặm cõi trần đời.

Cho anh hôn lên đôi vú đá tơi bời
Dầm dãi nắng mưa ru em trong giấc ngủ
Xin lỗi những mảng đời ta đang có
Đôi lúc thèm được bám rêu xanh.

Gió hút Hòn Chồng, bể sóng mênh mông
Ta, con chim đã trúng bao vết đạn
Dừng chân nghỉ bên bờ xanh hữu hạn
Chốn vô cùng ta muốn hỏi Mỹ Nhân?

Bóng nàng nằm trơ mãi cái nước non
Lòng nguyệt tỏ tháng năm mòn đá sỏi
Niềm vĩ đại lại vô cùng man dại
Cây-thánh-giá-cuộc-đời anh đặt dưới chân em!

Nếu có thể sống chung đầu bạc răng long
Anh nguyện với nàng cả đời vui thú
Hồ yêu tinh và đàn bà nơi trần thế
Vừa là tiên vừa là quỉ, nàng ơi!

Cô gái bán hàng trong quán gió chơi vơi
Cứ nhìn khách đôi mắt tròn đen láy
Đã kể tôi nghe chuyện về nàng Mỹ Nhân thuở ấy!
Nghe trong chiều gió cuốn bụi đường bay...

Thơ   Phạm Ngọc Thái

                 

Lời bình:  Đứng trên Hòn Chồng vào buổi sớm mai, khi mặt trời lan toả những ánh nắng vàng rực rỡ. Nhìn ra một dải núi nằm giữa biển Nha Trang người ta thấy nổi lên đôi gò núi, trông giống như đôi gò vú của một nàng thiếu nữ. Nàng đang ngả mình phơi nắng. Triền núi xanh thoai thoải làm nên thân thể nàng. Khe núi xanh chạy dài xuống mặt sóng như mái tóc nàng xoã ra biển. Người Sài Gòn lên chiêm ngưỡng cảnh đẹp, gọi là Núi Mỹ Nhân! Nàng Mỹ Nhân đã nằm ở đó chung thuỷ chờ chồng. Chồng nàng là một tướng cướp trẻ của đạo quân cướp bể. Trong một chuyến đi xa, thuyền bè của họ đã bị bão biển đánh đắm. Xác dạt vào bờ hoá thành bãi sỏi đá, hiện vẫn còn dấu tích tại đó:

                    Bờ Hòn Chồng, quán gió, một trưa chiều
                    Anh đứng dưới bóng dừa xứ sở
                    Nghe cả biển, tình yêu và đời vỗ...
                    Nhúm cỏ lòng xé rách bụi thơ bay.

Cái bóng nàng Mỹ Nhân vẫn nằm ở đó để làm một tượng thần trong trắng, giữa chốn đời thường xô bồ mà tạc vào năm tháng:

                    Tình yêu vỗ muôn đời trong sóng vỗ
                    Không vấn vương bụi bặm cõi trần đời

Những ngày sau chiến tranh nhà thơ đã lên đây. Anh còn là một người lính trong những năm chiến trận đầy máu lửa. Bài thơ đã được anh nhớ lại để viết vào gần 20 năm sau đó. Đứng trước tượng thần Mỹ Nhân trong trắng kia, anh chính là sự minh chứng của lịch sử. Những thương tích chiến tranh, dù bao bom đạn đã bắn vào thân thể anh cũng chỉ là nỗi đau thể xác, nhưng nỗi đau nơi nhân tình thế thái này đã bắn vào cả trái tim, tâm hồn anh còn đau đớn nặng nề hơn. Đó mới chính là vết đạn ngàn thu bao giờ lành lại được? Cho nên dừng chân nghỉ lại trước bờ biển đầy sóng gió mênh mang, ngước nhìn nàng Mỹ Nhân anh mới thốt lên rằng:

                    Ta, con chim đã trúng bao vết đạn
                    Dừng chân nghỉ bên bờ xanh hữu hạn
                    Chốn vô cùng ta muốn hỏi Mỹ Nhân?

Anh muốn ngả vào lòng nàng, trong vòng tay êm ái của tình yêu nàng. Phải! Chỉ có nàng, chỉ có tình yêu của người đàn bà mới xoa bớt được vết thương sâu nhói tận trái tim anh:

                    Cho anh hôn lên đôi vú đá tơi bời
                    Dầm dãi nắng mưa ru em trong giấc ngủ.

Nhưng trong cuộc đời thực này, tình yêu của nàng Mỹ Nhân âu lại cũng chỉ là mộng ảo? Dẫu vậy, anh vẫn muốn ngủ trong tình yêu ấy để quên đi chốn nhân tình thế thái, quên hết đi cái cõi đời mệt mỏi, hỗn loạn và đầy rẫy những lo âu:

                    Xin lỗi những mảng đời ta đang có
                    Đôi lúc thèm được bám rêu xanh...

Tôi xin đi sâu phân tích vào đoạn thơ thứ năm của bài:

                    Bóng nàng nằm trơ mãi cái nước non
                    Lòng nguyệt tỏ tháng năm mòn đá sỏi
                    Niềm vĩ đại lại vô cùng man dại...

Hình ảnh của đỉnh núi Mỹ Nhân nằm giữa biển khơi xanh, chờ người chồng đi xa mãi mà không trở về? Tình của nàng chỉ có vầng nguyệt tháng năm soi tỏ. Dù sông cạn đá mòn nàng vẫn thuỷ chung. Ôi, sự hoang dại tạo hoá chẳng phải là đỉnh cao hùng vĩ muôn đời, trong thế giới hỗn mang mà chúng ta đang sống hay sao? Đó cũng là chính kiến của nhà thơ trướcc thần tượng vĩnh hằng! Sự thần tượng tình yêu với người đàn bà đã được tác giả dồn nén vào trong câu thơ cuối đoạn:

                    Cây-thánh-giá-cuộc-đời anh đặt dưới chân em!

Người Nhật thì đặt thanh gươm trên đầu người đàn bà. Người Pháp lại đặt thanh gươm dưới chân người đàn bà. Cho nên, nhà thơ mới phát biểu quan niệm, chính kiến của mình về sự tồn tại trong thế giới này: Cây-thánh-giá-cuộc-đời anh đặt dưới chân em!/- Đến đây tình thơ đã được đẩy cao lên ý nghĩa thời đại, hình ảnh thơ bốc lửa và cháy sáng. Cùng với đoạn thơ thứ sáu, làm thành hai đoạn thơ trung tâm cốt lõi nhất của bài. Tôi phân tích tiếp về đoạn thơ thứ sáu ấy:

                    Hồ yêu tinh và đàn bà nơi trần thế
                    Vừa là tiên vừa là quỉ, nàng ơi!

Đàn bà, đúng là cuộc sống không thể thiếu được họ. Thiếu họ, cuộc đời ta sẽ trở nên hoang tàn, vô nghĩa. Nhưng chính đàn bà cũng đem đến cho ta bao mệt mỏi. Có nhiều khi ta chỉ muốn vào quách trong chùa để đi tu, để sống yên. Có họ và không có họ đều dở cả. Họ là thiên đường trong cuộc đời ta, nhưng cũng là âm phủ. Họ vừa là tiên nữ, lại vừa là quỉ dạ xoa. Chả trách, thi sĩ Tản Đà đã từng một thời tìm đường lên núi định tu tiên, định dứt bỏ chốn hồng trần, nhưng rồi ông vẫn lại phải quay về với cõi đời thường để sống tiếp cuộc đời với bao nỗi đoạ đầy. Vì lẽ đó, đứng trước đỉnh núi Mỹ Nhân thanh cao, nhà thơ mới thốt lên:

                    Nếu có thể sống chung đầu bạc răng long
                    Anh nguyện với nàng cả đời vui thú

Tình chan chứa, hình ảnh sinh động làm cho bài thơ sâu sắc nghĩa đời,  gắn liền vào cuộc sống. Trước Núi Mỹ Nhân thật sự là một bích phẩm, tình thơ cũng rất viên mãn.

Trương Vũ Tiến

 * Trích trong Tập "Phạm Ngọc Thái chân dung nhà thơ lớn thời đại" tr. 298-302

Các tác phẩm khác

Làm trai phải khác... cái chai Lượt xem: 46080
17/01/2015 09:42
"Làm trai cho đáng nên... chai, chai thì nửa lít chai thì phần ba", các đệ tử Lưu Linh thân mến, các chiến hữu yêu quý, lúc say về nhà thử hát câu đó xem.

"Làm trai cho đáng nên trai"
Ở nhà, phải để vợ sai việc nhà
Nguyên tắc: Không được la cà
Chuông reo tan sở xong là về luôn

Thơ tình cuối mùa... độc thân: Chắc ai đó sẽ về Lượt xem: 59597
17/01/2015 09:41
Mỗi lần sắp hết năm, bà con độc thân lại có dịp gặp lại cảm xúc... tết năm ngoái, cảm xúc ấy thế này đây.

Chắc anh sẽ trở về
Cho mùa đông bớt lạnh
Em đã không còn chảnh
Về đi, lòng tái tê.

Tâm sự lúc nửa đêm Lượt xem: 46103
17/01/2015 09:40
Nhiều tâm sự trong lòng chưa dám nói ra, tối nay nhân dịp cuối năm xin có vài lời thưa cùng vợ, hãy đừng giả vờ ngủ và quay lại nghe anh nói đây.

Các cụ vẫn bảo khi say
Mỗi lời mỗi chữ thường hay thật lòng
Vừa đi ăn cỗ về xong
Uống vài cút rượu, bềnh bồng như mơ

Điều ước đầu năm Dê Lượt xem: 38401
17/01/2015 09:38
Năm Dê đã đến, vậy mà mấy "chú dê" không biết đi đâu chẳng thấy tìm đường về "chuồng" cho chị em nhờ, đành làm bài thơ cho các chú ấy biết.

Tết này chẳng khác tết xưa
Không bồ đi cạnh sớm trưa một mình
Mặt mũi cũng gọi là xinh
30 tuổi lẻ chưa rình được ai.

Niềm vui xăng giảm giá Lượt xem: 47303
17/01/2015 09:37
Từ ngày xăng giảm giá nhanh
Xe anh thoái mái bóp phanh rồi dừng
Đèo gấu từ sáng vẫn mừng
Em ơi cứ phải tưng bừng đi chơi...

Thơ vui tặng lão chồng lười tắm Lượt xem: 49336
17/01/2015 09:33
Các mẹ có biết không, lão chồng nhà mình mỗi lần đi tắm y như rằng không thời tiết thì thời sự có chuyện.

Ngày xưa rõ thật bảnh bao
Áo quần tề chỉnh lúc nào cũng thơm
Cưới về chả được mấy hôm
Lộ ngay bản chất, lôm côm nhất đời

Mẹ gửi thư dặn dò con gái độc thân Lượt xem: 22294
17/01/2015 09:24
Bức thư chỉ dành riêng cho con gái, cấm chỉ định con trai vào đọc rồi chia sẻ tùm tum trên Facebook, chị em độc thân chia sẻ thì được, "nâu vấn đề gì".

Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Ăn cỏ đồng người lại lắm “thuốc sâu”
Mẹ dặn con mấy đôi câu
Con hãy nhớ lấy tận sâu đáy lòng

Gửi chồng say xỉn tối ngày Lượt xem: 37759
17/01/2015 08:46
Xưa cứ tưởng lên xe hoa là lấy chồng, không ngờ cưới nhầm phải cái hũ hèm, chồng người ta thì cả tháng mới uống một chén cho vui, chồng mình mỗi ngày một chai chưa đã.

Vì ông say xỉn tối ngày
Mặc tôi khuyên hết lần này lần kia
Mọi việc ông chẳng sẻ chia
Tôi như chong chóng quay lia cả ngày
Học ông, tôi cũng thử đây
Uống vào xem cuộc đời này ra răng

FA thán ca cuối năm chưa bồ Lượt xem: 37889
17/01/2015 08:38
Năm hết tết đến rồi, xin phép đem câu thề năm cũ ra đọc lại: Thề, sang năm sẽ hết độc thân, hết FA (tức là Forever Alone)!

Cuối năm vẫn chẳng có bồ
Nghĩ đến mà thấy muốn rồ người ra
Trách đời ta mãi kêu ca
Bao giờ mới hết mẹ cha cằn nhằn

Bài thơ cuối cùng trước khi “đi tù chung thân“ Lượt xem: 37321
17/01/2015 08:21
Quy định đầu tiên của vợ: Chồng yêu quý, anh có thể đi bất cứ nơi đâu, vào bất cứ lúc nào anh thích miễn là anh không được ra khỏi nhà.

Cuộc đời ta thế là xong
Cổ ta giờ đã vào tròng, đeo gông
Giã từ thủa lính phòng không
Giã từ ngày tháng lông bông an nhàn

Hiển thị 61 - 70 tin trong 2673 kết quả