nguồn : http://vi.wikipedia.org
Trần Huyền Trân (1913-1989), tên thật Trần Đình Kim, là một nhà thơ, nhà hoạt động sân khấu Việt Nam
Trần Huyền Trân sinh ngày 13 tháng 9 năm 1913 tại Hà Nội. Ông tham gia phong trào Thơ mới. Sau Cách mạng tháng Tám, ông tham gia Việt Minh, làm việc ở đoàn kịch Tháng Tám, lên Việt Bắc chống Pháp. Sau 1954, Trần Huyền Trân chuyển sang hoạt động chủ yếu ở lĩnh vực sân khấu. Cùng với một số người bạn như Lộng Chương, Lưu Quang Thuận, Hà Văn Cầu, Nguyễn Đình Hàm... các ông đã bỏ tiền túi ra thành lập nhóm chèo Cổ Phong để có nơi bảo lưu những giá trị nghệ thuật của dân tộc và đào tạo nghề cho các lớp diễn viên. Ông là người đã dày công sưu tầm, chỉnh lý những tích chèo cổ, những trích đoạn đã trở thành mẫu mực của nghệ thuật chèo (như Vân Dại, Quan Âm Thị Kính...). Ông mất ngày 22 tháng 4 năm 1989 tại Hà Nội.
Trần Huyền Trân được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007.
Hoài Thanh đã viết rằng: ông đọc Trần Huyền Trân và "Đã tìm thấy ở đây cái thú của người đi đổi gió"[1]. Ông để lại nhiều bài thơ nổi tiếng: Mười năm, Độc hành ca, Uống rượu với Tản Đà... và sau này là Mưa đêm lều vó,...
Bút danh Trần Huyền Trân của ông có nguồn gốc như sau: trong số những cô gái làm việc cho quán hát cô đầu có một cô gái cũng mang họ Trần do có mang nên bị đuổi việc. Thương cảm trước hoàn cảnh éo le của cô gái ông đã đứng ra cưu mang, lo cho cô sinh nở và khi cô sinh con gái ông đã đặt tên là Trần Huyền Trân (ý nói hai người họ Trần vì "Trân" thêm dấu huyền thành "Trần"). Sau đó ông dùng bút danh là Trần Huyền Trân[2].
31. Mất hồn
Lượt xem: 19151
17/12/2014 15:36
Bỏ hết buồn rồi ta còn không
Hay ta còn lại hạt bụi hồng
Lững lờ trong gió trôi trong nắng
Mất cả ngọn nguồn quên đục trong!
30. Sững sờ
Lượt xem: 18340
17/12/2014 15:35
Một ngày nắng sữa mưa hoa
Gió trêu chín bưởi chua cà ngọt chanh
Sững sờ em hốt hồn anh
Gieo ngon kiếp trước gặt lành kiếp sau
29. Khói mây
Lượt xem: 32383
17/12/2014 15:34
Nắng muộn lơ thơ lạ đất trời
Tha hương cầu thực có gì vui
Chân mòn đau tủi hồn hoang dã
Lối cũ lòng quê bỗng ngậm ngùi!
28. Cũng đã chân mây
Lượt xem: 23006
17/12/2014 15:33
"Hương quê lòng khói đã chân mây
Vườn hoang giếng lạnh rớt trâm cài
Ve sầu dạ nhẹ tình hoa nắng
Vòng thơm kỷ niệm áo mưa bay"
27. Lơ lửng
Lượt xem: 23476
17/12/2014 15:31
Vô vi không phải không làm
Không làm không phải không tham muốn gì
Hình như chân chẳng chịu đi
Mà lòng vẫn muốn... hòn bi cũng thèm?
26. Chết đuối
Lượt xem: 29823
17/12/2014 15:30
Thân tặng Nguyễn Ngọc Liên & Dương Thị Tuyết Nhung
Cánh hoa xuân muộn rụng trước thềm
Tưởng nghe chăn gối gọi thân quen
Ngờ đâu em dậy lo cơm nước
Lỡ mộng cuối tuần... tiếc vai êm!
25. Cổ tích
Lượt xem: 22090
17/12/2014 15:28
Em như nắng ấm đầu xuân
Như hoa đồng nội rất thân rất hiền
Như cổ tích như thần tiên
Mây qua đỉnh núi thăm miền thơ ngây
24. Lặng lẽ
Lượt xem: 25513
17/12/2014 15:27
Lang thang hốt rác, nhặt hoa rơi
Có phải quê xưa cuối chân trời
Những giọt mồ hôi lăn trên má
Hay dòng lệ khóc kiếp nổi trôi?
23. Hao gầy
Lượt xem: 19159
17/12/2014 15:26
"Tình đất tình người tình cỏ cây?
Sông bồi núi lở gió ăn mây?
Ngày đen đêm trắng tàn chinh chiến?
Buồn cõng vui đi bóng hao gầy? "
22. Gối lạnh
Lượt xem: 27756
17/12/2014 15:25
Thôi hết mưa thu hết nắng xuân
Môi tan theo bóng gót Thiên Thần
Kinh hoàng lạc mất dòng suối ngọt
Còn biết tìm đâu hương cố nhân?
Hiển thị 1291 - 1300 tin trong 2142 kết quả