nguồn : songtho.net
Nhà thơ TRẦN HẬU, Quê quán: Xuân Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh
Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Leningrad- LB Nga, 1978.
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Công tác tại Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam.
Tác phẩm:
	- Gió đêm(Thơ) NXB Văn hoá, Hà Nội, 1993
	- Xôn xao điều giản dị (Thơ) NXB Văn học, 2012
	Em gõ lên phím đàn
	Như gõ vào sự bất tử
	Ở đó sẽ chẳng bao giờ có anh.
	Anh viết trăm bài thơ
	Hy vọng tìm một chút vĩnh hằng
	                                    trong trái tim em
	Nhưng chắc gì đã có?
	Nên suốt đời nỗi khổ
	Vò xé lòng anh.
	Người đi để vương sợi tóc
	Ta về nhặt được nâng niu
	Nhớ thương tan vào nước mắt
	Âm thầm ai có biết đâu.
	Người đi thế là đi mãi
	Tóc xanh liễu rũ bên trời
	Nỗi đau suốt đời ở lại
	Trong lòng ta đó người ơi!
	Vẫn có câu thơ gợi tiếng khóc, nụ cười
	Sau cơm áo đời thường nghiệt ngã
	Ấy là lúc ngày bỗng tan sương giá
	Anh nhìn trời trong đáy mắt xuân sang.
	Vẫn có câu thơ thức dậy nỗi bàng hoàng
	Khi một sáng bất ngờ em thoáng hiện
	Và từ đấy lòng anh như biển
	Cứ âm thầm những con sóng không tên.
	Nhưng em cứ vô tình, thôi, em cứ là em
	Như cánh gió phù du từ kiếp trước
	Thôi anh cứ là anh, chẳng thể nào khác được
	Và chúng mình muôn thuở vẫn chia xa.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng em
	Khoảnh khắc ấy mùa thu đi vội quá
	Chưa kịp ngắm chút sắc vàng trên lá
	Đã đông rồi gió lạnh thổi mênh mang.
	Chưa kịp cầm tay, chưa kịp dỗi hờn
	Chưa kịp nói những lời tha thiết nhất
	Chưa kịp có mà em ơi đã mất
	Chút ảnh hình kỉ niệm giữ mai sau.
	Chẳng còn gì để nói nữa cùng nhau
	Thôi đừng nghĩ, đừng buồn, đừng mong nhớ
	Thì cứ sống như những ngày đã cũ
	Khi trong đời chưa thực có mùa thu!
	 Thời gian lặng lẽ trôi
	Tóc xanh lặng lẽ trắng
	Vòng đời lặng lẽ ngắn
	Lo âu lặng lẽ dài.
	Con cái lặng lẽ lớn
	Vợ cứ lặng lẽ già
	Bạn bè lặng lẽ vắng
	Họ hàng lặng lẽ xa.
	Nhân tình lặng lẽ cạn
	Trái tim lặng lẽ buồn
	Thuỷ chung lặng lẽ bán
	Danh vọng lặng lẽ buôn.
	Em cứ lặng lẽ ảo
	Sau những nickname hờ
	Ta cứ lặng lẽ giấu
	Nỗi đau thầm trong thơ!
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Giữa một ngày đông ngập nắng
	Quên đi mái đầu sương trắng
	Anh cười anh nói hồn nhiên
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Anh bỗng thấy mình trai trẻ
	Xôn xao bao điều giản dị
	Lâu rồi yên ngủ nơi anh.
	Gặp lại bầu trời trong xanh
	Mùa xuân trên cành lộc nhú
	Gặp lại mùa thu lá đổ
	Dát vàng lối nhỏ công viên...
	Bất chợt khoảnh khắc gặp em
	Bất chợt lìa xa mãi mãi
	Giữa thành phố này khói bụi
	Giữa cuộc đời này bơ vơ!
Trần Hậu
Lên sóng lúc 18:45 ngày 31.10.2012
nguồn : Trương Nam Hương gởi
-------------------------------------------------------------------------------------------------
*** xem thêm : Trần Hậu - một hồn thơ với bao điều giản dị
29 Tháng Tám 2013 - 4:44:00
(VOV5)- Trần Hậu được biết tới trên báo chí nhiều năm qua như một dịch giả tiếng Nga, một người giới thiệu văn hóa Nga đầy tin cậy với bạn đọc báo chí Việt. Nhưng anh cũng còn là một người-làm-thơ. Và tập sách đầu tiên anh xuất bản, là tập thơ "Xôn xao điều giản dị", do NXB Văn học ấn hành. Trân trọng gửi tới quý vị lời giới thiệu của tiến sĩ ngữ văn Nguyễn Huy Hoàng, người Việt ở Liên bang Nga về tập thơ này.
        
        
            Đa tình
            Lượt xem: 39779
        
        
        17/12/2014 11:04
        
            Nghìn buổi sáng, bình minh se chỉ thắm
Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi
Thuở xưa kia là con của mặt trời
Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng
        
    
        
        
            Tình yêu san sẻ
            Lượt xem: 28239
        
        
        17/12/2014 11:03
        
            Là hoa, là nụ, hay là cành?
Là cả mùa xuân em tặng anh
Ôi những lá sương ôm lóng lánh
Tay em đưa đến những ngày xanh
        
    
        
        
            Viễn khách
            Lượt xem: 32596
        
        
        17/12/2014 11:01
        
            Tặng Nguyễn Nhược Pháp
Đương lúc hoàng hôn xuống,
Là giờ viễn khách đi.
Nước đượm màu ly biệt,
Trời vương hương biệt ly!
        
    
        
        
            Hy mã lạp sơn
            Lượt xem: 28559
        
        
        17/12/2014 10:42
        
            Nghìn thế kỷ đã theo nghìn thế kỷ,
Ta đứng đây nhìn thấy triệu mặt trời
Tắt và nhen và phân phát cho đời
Những thời tiết tái tê hay ấm áp
        
    
        
        
            Lưu học sinh
            Lượt xem: 38476
        
        
        17/12/2014 10:26
        
            Một tiếng cò qua trong gió mau
Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu
Từ năm giống ái vừa gieo hạt
Cho đến bây giờ mộng chín sau.
        
    
        
        
            Kỷ niệm
            Lượt xem: 29918
        
        
        17/12/2014 10:24
        
            Ôi ngắn ngủi là những giờ họp mặt!
Ôi vội vàng là những phút trao yêu!
Vừa nắng mai sao đã đến sương chiều?
Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh.
        
    
        
        
            Gặp gỡ
            Lượt xem: 28806
        
        
        17/12/2014 10:23
        
            Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,
Hôn gió hôn mây với cả hồn
Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng
Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn.
        
    
        
        
            Xuân không mùa
            Lượt xem: 36235
        
        
        17/12/2014 10:23
        
            Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu.
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều.
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
        
    
        
        
            Yêu mến
            Lượt xem: 33753
        
        
        17/12/2014 10:22
        
            Bao nhiêu sầu, ôi sầu biết bao nhiêu,
Khi yêu tình, khi theo mãi tình yêu!
Một phút gặp thôi là muôn buổi nhớ,
Vài giây trông khơi mối vạn ngày theo.
        
    
        
        
            Xuân đầu
            Lượt xem: 32632
        
        
        17/12/2014 10:20
        
            Tặng Hồ Cũ
Trời xanh thế ! hàng cây thơ biết mấy!
Vườn non sao ! đường cỏ mộng bao nhiêu,
Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều.
        
    
Hiển thị 1511 - 1520 tin trong 2191 kết quả