Thế là lại đến mùa Đông
		Ta như năm trước, vẫn "không có gì"
		Chỉ cái mặt thấy già đi
		Đầu gối thấy mỏi mỗi khi độc hành
		Tóc hình như đã bớt xanh
		Nhiều hơn sợi bạc, sắp thành muối tiêu
		"Nẫu" nhất là mỗi buổi chiều
		Về nhà bóng đổ liêu xiêu một mình
		Gió mùa đông bắc vô tình
		Thổi qua lùa lại làm mình rét run
		Giá mà có được nụ hôn
		Có vòng tay ấm, mâm cơm sẵn chờ...
		Thì đời đúng đẹp như mơ
		Chứ đâu khốn khổ như giờ. Ây a...
		Nằm một mình lạnh cắt da
		Đệm chăn cũng chẳng làm ta ấm lòng
		Ghét làm sao những đêm đông
		Một mình. Nên cả căn phòng lạnh ghê
		Tất dày, chân vẫn buốt tê
		Ước gì có "gấu" theo về ấm chăn
		(Thì trời dù có lạnh căm
		Lòng ta vẫn ấm vì nằm có đôi)
		Thế mà ba mấy mùa rồi
		Vẫn nằm mà ước, kêu trời, khổ không!!!
		Ông trời sao quá bất công?
		Không nghe thấy những ước mong của  mình
		Ông trời sao quá vô tình?
		Hỏi mà sao cứ lặng thinh thế này???
		Úi giời! Đông đến rồi đây
		Thôi đành! Lại ước mùa này có đôi...
        
        
            Tuần rằm
            Lượt xem: 33191
        
        
        20/12/2014 16:35
        
            xin nhớ kiêng thơ chị...
Hồ Xuân Hương (1768- ...?)
Thiếu nữ ngủ ngày quên chốt cửa
bao nhiêu quân tử bước dùng dằng
hữu hình ba góc, vô hình gió
mát mặt anh hùng đến thế chăng ?
        
    
        
        
            Công chúa Ai Tư
            Lượt xem: 41049
        
        
        20/12/2014 16:33
        
            Lê Ngọc Hân (1770-1799)
Tài hoa cung cấm gập ghềnh
long đong gấm lụa, lênh đênh kiệu vàng
trông vời một chiếc thuyền nan
cảm thương quê mẹ chưa lần về thăm.
        
    
        
        
            Chín tầng mây còn thấp
            Lượt xem: 38255
        
        
        20/12/2014 16:26
        
            Cao Bá Quát (1809 - 1855)
Chấm muội đèn chữa câu phạm húy
Cái roi song xóa mộng công danh
văn chưng một thuở "vô Tiền Hán"
cùm khóa chân, nghiên bút tan tành.
        
    
        
        
            Dù đui mà giữ đạo nhà
            Lượt xem: 30500
        
        
        20/12/2014 16:26
        
            Nguyễn Đình Chiểu (1822 - 1888)
Ngả đường nào cũng mịt mù đen đặc
ông đi
tìm nghĩa sĩ tế linh nơi Cần Giuộc
kiếm ngư tiều trị bịnh xứ Ba Tri
        
    
        
        
            Thu thanh đạm
            Lượt xem: 40946
        
        
        20/12/2014 16:24
        
            Nguyễn Khuyến (1835 - 1909)
Ngõ trúc xanh hơn từ độ ấy
ao làng thẳm lặng một tờ thư
thuyền câu muốn gửi câu thơ cổ
chẳng biết bao giờ mới tới thu?
        
    
        
        
            Chúc người chúc tết
            Lượt xem: 31784
        
        
        20/12/2014 16:23
        
            Tú Xương (1870 - 1907)
Lẳng lặng mà nghe tôi chúc ông
từ ngày ông chán cảnh người đông
ung dung thượng giới trời mây dạo
lều chõng long đong hết bận lòng.
        
    
        
        
            Non nước thề xưa
            Lượt xem: 28780
        
        
        20/12/2014 16:22
        
            Tản Đà (1890-1939)
Trông mờ mây phủ núi xa
hay hồn viễn vọng sông Đà, Tản Viên.
        
    
        
        
            Viết lúc tắt đèn
            Lượt xem: 39289
        
        
        20/12/2014 16:21
        
            Ngô Tất Tố (1894-1954)
Mài thời gian vẹt hết thỏi mực tàu
lều chõng gò lưng khoa cuối
anh khóa không hay đã bạc đầu.
        
    
        
        
            Nhà văn của nỗi niềm dang dở
            Lượt xem: 33913
        
        
        20/12/2014 16:20
        
            Khái Hưng (1896-1947)
Chưa nở đã tàn: hoa ước hẹn
sương treo cành lộc khóc tiêu điều
nàng Mai gánh cả đời cô quả
làm gánh hàng hoa bán chợ chiều.
        
    
        
        
            Người thuở tố tâm
            Lượt xem: 36017
        
        
        20/12/2014 16:19
        
            Hoàng Ngọc Phách (1896-1973)
Hy vọng kể chi ngày mỗi khác
nước mắt xa gì thuở Tố Tâm
hỏi hồ Tây sóng pha bao lệ
thu rơi bao lớp lá thư tình.
        
    
Hiển thị 791 - 800 tin trong 2615 kết quả