Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
	Mảnh vỡ các vì sao - triệu thiên thạch lao tung rơi rụng
	ánh sáng biến thành mầu đen
	ánh sáng chết bốn vạn năm sau mới thấy!
	
	Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
	Những đám mây ướt mềm ngũ sắc
	Những đám mây đủ hình hài kỳ lạ
	Tan hiện như cõi người cổ kim lớp lớp...
	
	Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
	Gió thì thầm, gió hắt, gió rên rỉ
	Gió vò nhàu từng cơn mưa
	Gió thăng hoa chính mình
	Rồi lâng lâng nhẹ lướt
	Điệu hát muôn đời sắc sắc không không
	
	Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
	Mặt trời bừng lên đỏ chói rực rỡ mãnh liệt
	Vậy mà có lúc chẳng thể nào xuyên nổi đám mây đen
	ánh sáng bị giam cầm ư?
	Không!
	Sức mạnh phù du chỉ là thoáng chốc!
	
	Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
	Muôn đời im lặng
	Vầng trăng xanh biếc
	Trái tim dịu dàng
	Dịu dàng đến tận cùng trong suốt
	
	Ước gì
	Anh là dòng sông
	Cho em soi thấy mình như trời cao rộng
	
	Ước gì
	Anh là dòng sông
	Để tận cùng anh em gặp chính mình.
        
        
            Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ
            Lượt xem: 13596
        
        
        18/08/2013 15:52
        
            Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông
        
    
        
        
            Khung trời ký ức
            Lượt xem: 13914
        
        
        18/08/2013 15:45
        
            Nhớ về Tú Xương
Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...
        
    
        
        
            Xa xưa Sài Gòn
            Lượt xem: 14740
        
        
        18/08/2013 15:41
        
            Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau
        
    
        
        
            Thấy dễ mà khó
            Lượt xem: 12204
        
        
        18/08/2013 15:39
        
            Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.
        
    
        
        
            Nắng phai
            Lượt xem: 15973
        
        
        18/08/2013 15:36
        
            Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
        
    
        
        
            Nhớ Tú Xương
            Lượt xem: 18708
        
        
        18/08/2013 15:34
        
            Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
        
    
        
        
            Thơ tặng vợ
            Lượt xem: 15783
        
        
        18/08/2013 15:32
        
            Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông
        
    
        
        
            Tự cười mình - Ii
            Lượt xem: 14569
        
        
        18/08/2013 15:25
        
            Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.
        
    
        
        
            Tự cười mình - I
            Lượt xem: 16543
        
        
        18/08/2013 15:24
        
            Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
        
    
        
        
            Ta chẳng ra chi
            Lượt xem: 18049
        
        
        18/08/2013 15:22
        
            Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.
        
    
Hiển thị 241 - 250 tin trong 398 kết quả