Song cửa đọng buồn những vì sao
	Tôi nằm cố vỗ giấc chiêm bao
	Từ buổi anh đi không trở lại
	Lá úa mùa thu đã bao mùa
	
	Hôm qua gió cũng lạnh từng khi
	Trên đường hoa nắng rụng li ti
	Tôi đứng bên hien tìm kỷ niệm
	Thoáng chút lời xưa anh thầm thì
	
	Tôi buồn chẳng biết bởi vì đâu
	Giàn hoa bông giấy cũng u sầu
	Cánh nhỏ mong manh rơi trong gió
	Màu đỏ tựa màu trái tim đau
	
	Tôi buồn nhiều lắm anh biết không
	Rưng rưng chảy ngược lệ trong lòng
	Anh giờ xa lắm xa xôi lắm
	Nặng trĩu vai gầy nỗi nhớ mong
	
	Thuở ấy tóc vừa chấm ngang vai
	Anh thường ôm vuốt một bàn tay
	Ánh mắt nhìn tôi tha thiết lắm
	Thầm muốn bảo tôi để tóc dài
	
	Có những buổi chiều mưa thu rơi
	Hoa bông giấy rụng cánh tả tơi
	Trong anh như có điều thầm kín
	Nhìn tôi ngần ngai chút rồi thôi
	
	Nào có hiểu gì lúc mới yêu
	Với tôi_anh cũng quá nhiều rồi
	Hoa bông giấy đỏ cài áo trắng
	Là cả thu chiều gom chất chiu
	
	Ngày ấy tôi thường hay làm thơ
	Anh xem khẽ bảo thật là khờ
	Ai khép mùa thu vào khung cửa
	Mơ ước chỉ là những vẩn vơ
	
	Bây giờ anh đã quá xa xôi
	Tôi thả nỗi buồn nhốt niềm vui
	Và mỗi buổi chiều hoàng hôn xuống
	Nhìn tím chân mây thoáng bùi ngùi
	
	Ai để mùa thu....lên mùa thu
	Và lá thơ tôi cũng cạn từ
	Tìm kỷ niệm xưa trên phiến đá
	Như còn đọng lại giọt âm dư
	
	Những mùa thu của bao vấn vương
	Thầm kín trong lòng nỗi nhớ thương
	Tôi ôm giấc mơ nhiều huyễn hoặc
	Hoa dáng tim rơi mấy nẻo đường
	
	Nỗi nhớ thương này vẫn chưa nguôi
	Làm sao quên được hỡi người ơi
	Đã khắc tên anh trong tâm khảm
	Và cuộc đời tôi.......lại một người
        
        
            Dại khờ
            Lượt xem: 30053
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gởi hương
            Lượt xem: 21550
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi. (?)
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gửi hương
            Lượt xem: 25520
        
        
        17/12/2014 14:22
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi,
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Sự sống chẳng bao giờ chán nản
            Lượt xem: 24730
        
        
        17/12/2014 14:20
        
            Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn
Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết;
Cái chết rên môi có đôi râu mép
Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;
        
    
        
        
            Phan Hành Sơn
            Lượt xem: 27893
        
        
        17/12/2014 14:19
        
            Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở
Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn!
Hăm mốt tuổi căm hờn
Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi
        
    
        
        
            Những đêm hành quân
            Lượt xem: 24387
        
        
        17/12/2014 14:18
        
            Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu;
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao
        
    
        
        
            Ngọn quốc kỳ
            Lượt xem: 33264
        
        
        17/12/2014 14:17
        
            (Trích Trang ca)
...
Ai từng nghe nói quân du kích?
Nhắc đến lòng son tràn cảm kích,
Ôi những chiến sĩ, những anh hùng,
Những kẻ hồn xanh như ngọc bích;
        
    
        
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
            Lượt xem: 24010
        
        
        17/12/2014 14:16
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm.
Bây giờ cháu đã lên năm,
Từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay,
        
    
        
        
            Yêu
            Lượt xem: 36489
        
        
        17/12/2014 14:15
        
            Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết ...
        
    
        
        
            Ý thu
            Lượt xem: 33568
        
        
        17/12/2014 14:14
        
            Tặng Nguyễn Lương Ngọc
Những chút hồ buồn trong lá rụng
Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.
        
    
Hiển thị 151 - 160 tin trong 958 kết quả