Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Chúng em nhất trí cùng làm bài thơ
Chúc mừng các thầy các cô
Thể hiện tình cảm thầy trò thiết tha
Mỗi lời là một lời ca
Mỗi câu là một bông hoa điểm mười:
Chúc thầy cô luôn mỉm cười
(Cho dù có lúc thấy người... tức điên
Bởi vì lũ quỷ chúng em
Mỗi ngày lại nghĩ ra thêm nhiều trò)
Cũng kính chúc các thầy cô
Mắt nhìn vẫn rõ không mờ bớt đi
Để mỗi lần có kỳ thi
Chúng em hí hoáy cóp py, thấy liền
Chúc thầy cô khoẻ vô biên
Đều đặn lên lớp tuần liền sáu hôm
Chúng em muốn cúp muốn chôm
Chỉ còn nước nghĩ trò xôm cười trừ
Chúc cô thầy mãi hiền từ
Chúng em phạm lỗi chỉ... "lừ mắt" thôi
Là chúng em đã biết rồi
Cô thầy không phải nói lời nào thêm
Chúc thầy cô của chúng em
Quanh năm chân cứng đá mềm vô biên
Tính tình như thể thanh niên
Nhẹ nhàng như thể là tiên giáng trần
Chúng em chính là thảo dân
Bề tôi ngu muội, rất cần minh quân
Khai sáng cho những quần thần
Nghịch như ma quỷ có phần đáng yêu...
Chúng em dù có lắm chiêu
Thầy cô vẫn dạy những điều đúng, hay!
Nhân ngày nhà giáo hôm nay
Mong thầy cô xoá tội ngày hôm qua
Chúng em vẫn mãi mãi là
Đứng sau ma quỷ, (xếp) thứ ba, học trò...
Một phút thoáng qua.
Lượt xem: 23636
20/12/2014 18:45
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
Một phút thoáng qua.
Lượt xem: 28977
20/12/2014 18:44
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
Mưa
Lượt xem: 24474
20/12/2014 18:43
Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa
Ngôi nhà Quang Dũng ở Sơn Tây
Lượt xem: 14456
20/12/2014 18:42
Phan Lạc Tiếpbr>
Quang Dũng, từ trước tới nay vẫn được biết đến là một nhà thơ Sơn Tây. Anh đã mang hình ảnh của Sơn Tây vào đầy ắp những thi phẩm của mình. “Em từ thành Sơn chạy giặc về - Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm - Cách biệt bao lần quê Bất Bạt, Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì - Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn. Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng ...” Nhưng thực ra quê hương Quang Dũng không phải là Sơn Tây, mà là Hà Đông. Quang Dũng đã lớn lên trong căn nhà nằm ở ven con đê Hiệp, thuộc huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Đông. Đúng như thế. Nhưng tại sao trong thơ của Quang Dũng lại chỉ nói đến Sơn Tây mà ngược lại không tìm thấy hình ảnh nào của Hà Đông cả. Để hiểu nguyên nhân trên, có lẽ phải lấy Hà Nội làm khởi điểm.
Những cô hàng xén
Lượt xem: 23101
20/12/2014 18:38
Rặng vải ven sông Đáy
Um tùm bóng cuối xuân
Sông cạn phơi lòng cát trắng
Người qua nâng váy ôm quần
Quán bên đường
Lượt xem: 27426
20/12/2014 18:36
Tôi khách qua đường, trưa nắng gắt.
Nghỉ nhờ đây quán lệch tường xiêu
Giàn mướp nghèo không hứa hẹn bao nhiêu.
Mùa gạo đắt, đường xa, trưa vắng khách
Suối tóc
Lượt xem: 31485
20/12/2014 18:36
Thuở ấy em ngồi trên cửa gác,
Tóc buông hong với gió đầu thu
Nhẹ nhàng anh đến hồn chan chứa
Ghi vội vàng em mấy nét thơ...
Tây tiến
Lượt xem: 32995
20/12/2014 18:35
Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Thơ tặng ông lang
Lượt xem: 22824
20/12/2014 18:34
Gian khổ đường ta ta cứ đi
Vững tâm theo kháng chiến trường kỳ
Trắng trong nguyền giữ lòng cam thảo
Son sắt càng thơm dạ quế chi
Thu quê ai
Lượt xem: 26683
20/12/2014 18:33
Như cảnh đã vào thu sớm
Da rợn từng cơn, núi đổ chiều
Lá mía, tàu cau rũ héo
Vàng, ôi vàng hắt hiu !
Hiển thị 781 - 790 tin trong 2624 kết quả