Thơ

17/01/2015 10:55
Lượt xem 56464

Xa vợ đã mấy tháng nay
Mà anh chưa thể về ngay thăm nhà
Đâu phải do anh la cà
Chỉ là công việc đang đà rối ren

Em đừng gọi điện đánh ghen
Anh đây chung thuỷ như sen giữa hồ
Xin em đừng có hồ đồ
Nghĩ anh oan uổng đâm “rồ” người ra

Về nhà thì bị em la
Ra đường thì lại sợ ma bỏ xừ
Ở nhà em bớt hầm hừ
Để anh được sống từ từ bình yên

Nếu em muốn được đoàn viên
Nhốt con “sư tử” đó liền cho anh
Đã qua gần hết tuổi xanh
Tóc đà dâm bụt hoa cành tả tơi

Bồ nhí chỉ dành dân chơi
Anh đây “dân đói” lả lơi làm gì
Xin mặt em bớt bí xì
Khuôn trang tươi tỉnh cười hì như xưa

Dù cho anh phải ăn dưa
Hơn là cơm thịt mà chưa yên lòng
Tháng lương này đã đi tong
Đời thẳng thì ít mà cong nhiều

Xin em chớ có làm liều
Không thì rất dễ làm diều đứt dây.
Cáu giận là bệnh dễ lây
Không kiềm chế kịp kệ thây “thân diều”

Dáng em vốn đã tiêu điều
Bớt lời to nhỏ để chiều ý anh
Mẹ cha nuôi lớn trưởng thành
Không phải là để mình hành hạ nhau

Thế nên phải ngó trước sau
Vợ tròn phận vợ chồng mau đạo chồng
Xin bỏ cái xích cái gông
Anh đâu phải nợ mà chồng của em

Cuộc đời lắm thứ đáng xem
Chúng ta cùng hứa có em bé dần
Nhà cửa sẽ bớt trống chân
Anh lên chức bố tình thần thăng hoa.
Cuối tháng anh sẽ về nhà
Gia đình đoàn tụ để bà con vui!

Theo Đỗ Huệ (Khám phá)
Các tác phẩm khác

Mắt người Sơn Tây Lượt xem: 30612
20/12/2014 18:47
Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì

Mây đầu ô Lượt xem: 32415
20/12/2014 18:46
Mây ở đầu ô mây lang thang
Ôi ! Chật làm sao
Góc phố phường
Mây ở đầu ô

Một phút thoáng qua. Lượt xem: 23636
20/12/2014 18:45
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu

Một phút thoáng qua. Lượt xem: 28974
20/12/2014 18:44
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu

Mưa Lượt xem: 24473
20/12/2014 18:43
Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa

Ngôi nhà Quang Dũng ở Sơn Tây Lượt xem: 14451
20/12/2014 18:42
Phan Lạc Tiếpbr>
Quang Dũng, từ trước tới nay vẫn được biết đến là một nhà thơ Sơn Tây. Anh đã mang hình ảnh của Sơn Tây vào đầy ắp những thi phẩm của mình. “Em từ thành Sơn chạy giặc về - Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm - Cách biệt bao lần quê Bất Bạt, Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì - Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn. Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng ...” Nhưng thực ra quê hương Quang Dũng không phải là Sơn Tây, mà là Hà Đông. Quang Dũng đã lớn lên trong căn nhà nằm ở ven con đê Hiệp, thuộc huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Đông. Đúng như thế. Nhưng tại sao trong thơ của Quang Dũng lại chỉ nói đến Sơn Tây mà ngược lại không tìm thấy hình ảnh nào của Hà Đông cả. Để hiểu nguyên nhân trên, có lẽ phải lấy Hà Nội làm khởi điểm.

Những cô hàng xén Lượt xem: 23097
20/12/2014 18:38
Rặng vải ven sông Đáy
Um tùm bóng cuối xuân
Sông cạn phơi lòng cát trắng
Người qua nâng váy ôm quần

Quán bên đường Lượt xem: 27422
20/12/2014 18:36
Tôi khách qua đường, trưa nắng gắt.
Nghỉ nhờ đây quán lệch tường xiêu
Giàn mướp nghèo không hứa hẹn bao nhiêu.
Mùa gạo đắt, đường xa, trưa vắng khách

Suối tóc Lượt xem: 31481
20/12/2014 18:36
Thuở ấy em ngồi trên cửa gác,
Tóc buông hong với gió đầu thu
Nhẹ nhàng anh đến hồn chan chứa
Ghi vội vàng em mấy nét thơ...

Tây tiến Lượt xem: 32990
20/12/2014 18:35
Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Hiển thị 771 - 780 tin trong 2616 kết quả