Thơ

19/12/2014 18:56
Lượt xem 17909

Thiếu phụ ấy đi vào đời ta như một bài thơ không dấu chấm
Có hạnh phúc có khổ đau có bình yên ở trong lòng bão táp
Có mơ ước treo trên đầu sợi tóc
Nên chẳng bao giờ dám tính chuyện trăm năm
Bởi gặp nhau đã quá muộn màng
Nhưng kỳ lạ tình yêu bao giờ cũng mới
Trên chuyến xe tốc hành và đường xa vời vợi
Em tặng tôi một quả cam mang dáng hình cổ xưa trái đất
Mà vẫn xanh nhựa ngọt tràn trề
Tuổi sắp 40 tôi vụng về quá đỗi
Sợ trên tay vuột mất quả lăn tròn
Thiếu phụ ấy đi vào đời tôi như một giòng sông
Mang trong mình rất nhiều lưu lượng
Những lưu lượng băn khoăn trước khi tìm về biển rộng
Những kín thầm khát vọng vô biên
Bỗng một đêm giòng sông lao mình như một mũi tên
Bằng tốc độ 15 năm trăn trở
Đã thấy biển lao xao sóng vỗ
Nhạc trổi lên tấu khúc giao hòa
Gió mười phương về quần tụ hát ca
Biển cũng nhịp lạ lùng muôn giai điệu
Ôi giòng sông! Vẫn giòng sông khó hiểu
Sao còn chia những nhánh rẻ về đâu
Em thấy chăng những ngọn sóng bạc đầu
Là bằng chứng của suy tư muôn vạn thuở
Tôi chợt hiểu tình yêu không phải dễ
Vì một lần hẹn nhau phải mấy thuở hẹn hò
Mỗi nụ hôn phải trả giá những âu lo
Mỗi giờ đợi phải tính bằng thế kỷ
Những mơ ước phải dệt bằng mộng mị
Bóng thiên đường hun hút cõi hư vô
Những ngữ ngôn bỗng chợt hóa mơ hồ
Lời gió nước chòng chành câu tan hợp
Thiếu phụ ấy đi vào đời tôi như bão táp
Những cuồng phong dữ dội lạ lùng.
Những cuồng phong vô thủy vô chung
Như em đến và đi chẳng đầu không cuối
Tôi biết sẽ có cuộc chia ly rất vội
Như con tàu nhả khói biệt sân ga
Như con thuyền ở mãi tận khơi xa
Bỗng một ngày bỏ neo ghé bến
Rồi một sáng một sáng nào ai biết
Thuyền nhổ neo còn lại bến đìu hiu
Bến đợi ga nung đời ngã bóng chiều.

Các tác phẩm khác

Tâm tình hiến dâng (41 - 85) Lượt xem: 12941
19/12/2014 14:41
Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore

Tôi khao khát nói lời tâm tình thầm kín nhất, những lời tôi phải nói với em, song còn ngần ngại vì sợ em sẽ bật cười chế nhạo mất thôi.
Đó là lý do tôi tự giễu mình, đem những bí ẩn riêng tư ra đùa đùa cợt cợt.

Tâm tình hiến dâng (1 - 40) Lượt xem: 13430
19/12/2014 08:11
Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore

Tôi bộc. Xin Hoàng hậu đoái thương tên tôi bộc của Người!
Hoàng hậu. Dạ yến tan rồi, tôi bộc của ta về hết. Sao ngươi lại tới lúc đêm hôm khuya khoắt này?
Tôi bộc. Khi những người khác đã ra về, đó mới là lúc tôi đến với Người. Tôi đến để cầu xin, cầu xin làm những gì còn sót lại dành cho tên tôi bộc cuối cùng.
Hoàng hậu. Ngươi còn cầu mong gì khi đêm đã khuya?

Vườn xưa Lượt xem: 22681
19/12/2014 07:05
Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa ?

Nhớ Lượt xem: 30771
19/12/2014 07:04
Nghìn năm trước, tôi sinh bên khóm liễu
Nhớ nhung nhiều, cúp ngọn kiếm xa xôi,
Trong gian nhà ao ước mộng song đôi
Cúi gửi bóng chạy theo giòng nước yếu.

Chuyện buồn Lượt xem: 33370
19/12/2014 07:03
Một đêm kia, một người Do Thái
Kể lể cùng tôi nỗi nhớ nhà
Thất thểu trọn đời nơi đất khách
Ăn nhờ, sống gửi xứ người ta.

Chiếc rổ may Lượt xem: 33823
19/12/2014 07:03
Thuở bé nhiều hôm tôi bỏ chơi,
Cảm thương đứng ngó mẹ tôi ngồi
Và bên chiếc rổ mùi thơm cũ
Như tấm lòng thơm của mẹ tôi.

Cánh đồng bao la Lượt xem: 36611
19/12/2014 07:02
Cánh đồng bao la
Giãi ra xa xa
Hàng tre tha thướt,
Lòng ta thướt tha.

Cắn đào Lượt xem: 43302
19/12/2014 07:01
Nắng gắt, môi khô, miệng khát khao
Dừng chân hứng mát bóng in đào
- Em ngồi vắt vẻo trên cao ấy,
Quẳng xuống cho anh trái thử nào!

Nhắn nhe Lượt xem: 26828
19/12/2014 07:01
Ai qua sông đó ai ơi!
Cho tôi nhắn gửi đôi lời nhớ nhung
Người, tôi không cách muôn trùng:
Chỉ con sóng nhỏ não nùng đôi bên,

Những ngày nghỉ học Lượt xem: 26928
19/12/2014 07:00
Tặng Nguyễn Văn Bổng

Những ngày nghỉ học tôi hay tới
Đón chuyến tầu đi đến những ga...
Tôi đứng bơ vơ xem tiễn biệt,
Lòng buồn đau xót nỗi chia xa.

Hiển thị 111 - 120 tin trong 1508 kết quả