Thơ

19/12/2014 15:22
Lượt xem 24153
Tác giả: Lê Nhiên Hạo
 
Tôi ngồi như thể là pho tượng, mặc lá vàng rơi rớt xuống vai, rớt xuống cả lưng và trước mặt rồi nằm trên đất, trở mình bay…

Tôi ngồi như thể là pho tượng, nghe rất buồn mỗi hơi thở ra. Nghe bất chợt mình như trẻ nít lạc loài lạc giữa cõi người ta!

Tôi ngồi im lặng. Chiều im lặng. Rừng lá vàng bay, Thu gió reo. Gió reo, tôi biết vì tôi nghĩ: gió thấy tôi ngồi giữa tịch liêu!

Tôi ngồi trong lúc thời gian vượt những áng mây về với đỉnh non. Ở đó, mặt trời chưa muốn lặn, sao lòng tôi đã thấy hoàng hôn?

Đưa người ta không đưa sang sông sao nghe tiếng sóng nổi trong lòng…Thơ Thâm Tâm nhắc, ôi buồn quá, còn mấy câu mà, thôi, cố quên…

Tôi ngồi. Lát nữa rồi tôi gục. Pho tượng rồi tan nát đá vàng! Trời mới vào Thu nghe đã lạnh. Tháng Mười vừa khẳm chiếc đò ngang…

Em ơi tôi nhớ Tiền Giang lạ! Rạch Miễu, Tân Long sóng vỗ cồn. Hàng mận hồng đào đang chín đỏ, em cầm từng trái, có nghe thương?

Tôi ngồi. Tôi biết mình đang gục, xuống một chỗ nào thăm thẳm quê. Em chẳng cầm tay tôi, níu lại (mà ai níu được thuở xa lìa?)
Các tác phẩm khác

Khói hương tan Lượt xem: 5317
15/08/2013 21:34
Tối hôm nay muôn sao bay nhấp nhánh
Sông Mê Hà đưa đẩy sóng triền miên
Thuyền anh buông lửng lơ trong hiu quạnh
Tới em chưa, đã tới bến lòng em

Hãy nhập hồn em Lượt xem: 11320
15/08/2013 21:32
Đừng nhắc nhở tên anh ngoài lỗ miệng
Vì gió hương nghe được rỉ thầm hoa
- Lộ mất rồi tâm sự của đôi ta
Chưa hề nói cho một ai nghe biết

Chùa hoang Lượt xem: 7281
15/08/2013 21:31
Mái sụp, tường siêu, khách ngẩn ngơ,
Hỏi thaVắng sư, bụt đã toan hồi tục;
Lạnh khói hương cây sắp thoát chùa.
Hoành cổ nhện giaBình phong rêu bám đứng chơ vợ

Chơi lên trăng Lượt xem: 5904
15/08/2013 21:29
Tôi đi trong ánh sương mờ
Tìm con trăng lạc ngoài bờ bên kia
Xứ yêu bát ngát, tôi lìa
Dò xem ý tứ ban khuya, tôi liều

Cao hứng Lượt xem: 7931
15/08/2013 21:28
Tôi làm trăng cổ độ,
Lượng trời rộng bao la.
Tôi làm Tô Đông Pha
Đàn tương tư lạc điệu.

Bút thần khai Lượt xem: 9416
15/08/2013 21:27
Ngọn bút thần khai phước lộc nhà
Sáng như gươm báu, lạnh như ma
Mực lùa khí vị vô hồn chữ,
Văn bút hào quang ở miệng ta.

Biển hồn ta Lượt xem: 8127
15/08/2013 21:25
Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rồn rập như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.

Bắt chước Lượt xem: 8988
15/08/2013 21:24
Để cho hoa gió thì thào
Để cho mây nước nôn nao
Quên câu thương nhớ rồi sao
Em ơi thế nghĩa là sao

Ave Maria Lượt xem: 8522
15/08/2013 21:23
Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.

Đôi hồn Lượt xem: 8879
15/08/2013 21:20
Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.

Hiển thị 1311 - 1320 tin trong 1407 kết quả