Bởi biết người vui nên biển đẹp vô cùng
	Ta làm chủ ta - những cuộc đời bình dị
	Chỉ vậy thôi mà bao la vũ trụ
	Xao động hoài trong tầm mắt của ta
	Đất đá cỗi cằn mà đất đá kết hoa
	San hô nở như hoa trong phòng cưới
	Biển bồi hồi như điều gì định nói
	Trời hiện ra bàng hoàng, vợi một sắc xa xanh
	- Sao trăm nghìn cô gái lại là em?
	Điều em hỏi đến bây giờ anh mới biết
	Hồn biển mênh mông có trong từng giọt nước
	Có trăm nghìn cô gái ở trong em
	Đất chắt chiu cho biển máu của mình
	Sông hòa biển quên mình và hào phóng
	Người đến với nhau phải mở hồn vô lượng
	Đừng có bao giờ toan tính trước tình yêu
	Sóng vỗ khôn nguôi như khát vọng nghìn điều
	Những ham muốn chẳng bao giờ mệt nhọc
	Giữa cao cả và thấp hèn mong manh như sợi tóc
	Nên người ơi cảnh giác với chính mình
	Ta biết ơn suốt đời những lấm áo nâu
	Tấm áo thấm muối mồ hôi, muối biển
	Có nắng gió đại dương quyện trong từng sợi dệt
	Người dân chài vất vả quanh năm
	Thiếu niềm tin, biển sẽ hóa hãi hùng
	Người sẽ hóa cô đơn và rợn ngợp
	Những người dân chài ngực đầy sóng cuộn
	Đạp trên đầu ngọn sóng để ra khơi
	Thì dưới chân người biển cũng dịu hiền thôi.
        
        
            Thơ bên nhà mồ
            Lượt xem: 29187
        
        
        20/12/2014 16:01
        
            Hàn Mạc Tử (1912-1940)
Từng phút - anh đến gần cửa huyệt
từng phút - anh tan vào cõi thiêng.
        
    
        
        
            Người xứ thơ tiên
            Lượt xem: 36366
        
        
        20/12/2014 16:00
        
            Nguyễn Nhược Pháp (1914-1938)
Chùa Hương không gặp gỡ
rừng mơ chắc đã mơ?
Lời còn trong hơi thở
giai nhân cùng người thơ.
        
    
        
        
            Hỏi lối vào ca dao
            Lượt xem: 43464
        
        
        20/12/2014 15:59
        
            Vũ Ngọc Phan (1912-1987)
Gặp đây mận mới hỏi đào
đường lên cổ tích, lối vào ca dao
        
    
        
        
            Rau tần ai quẩy đi đâu
            Lượt xem: 29946
        
        
        20/12/2014 15:59
        
            Trần Huyền Trân (1913-1989)
Ngỡ nàng công chúa họ Trần
hóa thi sĩ quẩy rau tần lãng du...
        
    
        
        
            Ngơ ngác
            Lượt xem: 39673
        
        
        20/12/2014 15:58
        
            Lưu Trọng Lư (1912-1991)
Từ lúc nào hỡi ngọn gió heo may
mang tâm sự thi nhân chưa tiện ngỏ
vàng trút xuống và cành sương nức nở
mặt đất hồi hộp lúc xạc xào thu.
        
    
        
        
            Vầng trăng sống mòn
            Lượt xem: 32479
        
        
        20/12/2014 15:56
        
            Nam Cao (1915-1951)
Trăng sáng tròn như vú mộng đầy
có vơi bớt cảnh sống mòn này?
        
    
        
        
            Người viết thơ khỏa thân
            Lượt xem: 32072
        
        
        20/12/2014 15:51
        
            Bých Khuê (1916-1946)
Câu thơ nhan sắc
chữ kết nên da ngà
hương trời đất bừng hoa
thi nhân hỡi tiếc chi vài mảnh vải?
        
    
        
        
            Người say chưa tỉnh
            Lượt xem: 29478
        
        
        20/12/2014 15:50
        
            Vũ Hoàng Chương (1916-1978)
Đâu chỉ cuộc say trong quỹ đạo
quay vòng muôn thuở các hành tinh
thi sĩ bao người say chếnh choáng
hư vô trong vũ trụ riêng mình.
        
    
        
        
            Người tình khờ dại
            Lượt xem: 36511
        
        
        20/12/2014 15:48
        
            Xuân Diệu (1916-1985)
Người phải lòng ư? Không đếm nổi
mang hương gửi gió, dại khờ chưa
nhặt phấn thông rơi làm của nả
phú quý đong bằng đấu mộng mơ.
        
    
        
        
            Khúc bi tráng
            Lượt xem: 31904
        
        
        20/12/2014 15:47
        
            Phạm Huy Thông (1916-1988)
Ngỡ họ gần nhau thật khó
dũng tướng và thi nhân
khát vọng nhổ núi, lay thành
khó tìm thấy trong vần thơ mỏng mảnh.
        
    
Hiển thị 71 - 80 tin trong 1875 kết quả